**Nhân gian như sương khói.
Mộng ảo tựa tiên thần.
Ngàn năm qua chớp mắt.
Đọng lại từng vết chân.**
Đông đến, mặc dù không có tuyết rơi, nhưng từng cơn gió lạnh, mang theo cái rét cắt da cắt thịt, cứ rít gào thổi tới.
Dưới bờ Tây hồ, cả mặt nước đều đã phủ kín một lớp băng thật dày.
Nơi đây là quốc đô của Đại Việt, Dương kinh.
Đại Việt vương triều, tuy không phải phồn hoa bậc nhất thế gian, nhưng rừng vàng biển bạc, đất đai trù phú lại quyết không phải nói ngoa.
Thứ mà Đại Việt vương triều thiếu nhất, cõ lẽ là nhân khẩu.
Đại Việt nằm ở phía đông nam đại lục Thiên Trì, là một quốc gia nhị đẳng, trên đó còn có các quốc gia nhất đẳng, dưới là những quốc gia có thứ tam đẳng, tứ đẳng.
Đa số các quốc gia nhất đẳng đều có diện tích vô cùng rộng lớn, tài nguyên nhiều và quân đội mạnh.
Ngược lại, những quốc gia tam đẳng tứ đẳng, thực lực quân đội khá yếu, lãnh thổ cũng nhỏ hơn.
Đại Việt tuy là quốc gia nhị đẳng, thế nhưng thực lực quân đội, lại không hề kém bất cứ một quốc gia nhất đẳng nào.
Minh chứng tin cậy nhất chính là, trải qua hàng vạn năm dựng nước và giữ nước, Đại Việt đã đánh bại hàng loạt các vương triều nhất đẳng.
Đại khái như phương Bắc giáp ranh có Đại Chu, phía tây có Hoa Trì...
Thường thì những quốc gia có thứ đẳng thấp sẽ phụ thuộc vào các quốc gia có thứ bậc cao hơn.
Thứ nhất, họ mong muốn có sự bảo trợ từ các nước lớn, thứ hai, họ muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-kiep-tien-pham/1389500/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.