Bên trong một câu lạc bộ tư nhân nào đó ở ngoại ô.
“Anh Hạo, khi đó người ta đã nói hết rồi, chắc chắn Cố Kiều Niệm có vấn đề.
Thế mà anh còn không tin người ta, còn đòi chia tay với người ta.” Dương Tuyết nằm trên người Cố Đức Hạo, dáng vẻ khổ sở.
Mấy ngày nay Cố Đức Hạo đã gặp không ít chuyện phiền phức.
Ông ta vốn muốn tìm nơi để giải trí một chút, lại sợ bị ký giả chụp được.
Không còn cách nào khác, cũng không thể làm gì khác là gọi người vẫn còn bị thương là Dương Tuyết tới.
Ông ta kêu tới một là để trút giận.
Thứ hai là do ông ta đã bị Cố Kiều Niệm đẩy đi, khiến bây giờ vợ con ông ta cũng bị kéo vào, thế nên bây giờ ông ta vô cùng hận Cố Kiều Niệm.
Ông ta suy nghĩ, bình thường Dương Tuyết ở cùng với Cố Kiều Niệm cũng tương đối nhiều, trong tay ông ta và Trương Ngọc Mai không có bằng chứng để bôi đen Cố Kiều Niệm thế nhưng nói không chừng Dương Tuyết có.
“Là do anh sai, đừng đau lòng.” Cố Đức Hạo cố nhịn, bắt đầu dỗ cô ta: “Anh cũng vô cùng đau lòng khi nhìn thấy em bị đánh tới mức này, trước đó chia tay cũng là do bị Trương Ngọc Mai ép.
Lần này anh đã đẩy bà ta vào trại tạm giam cũng là vì để trút giận cho em!”
Nói xong, Cố Đức Hạo thở dài một hơi: “Chuyện này suy cho cùng thì người xấu nhất vẫn là Cố Kiều Niệm, đáng tiếc trong tay anh lại không hề có thứ gì để bôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/1637752/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.