Khương Chi Chi không ở lại lâu, rất nhanh cô đã đón xe về nhà.
Vừa vào cửa là đã bị Khương Bác quở trách.
“Hôm nay mày đã làm những gì? Người nhà họ Vương đã tố cáo đến đây rồi, Khương Chi Chi, mày không thể nghe lời một chút để chúng tao bớt lo à.
”
“Bố, bố đừng có kết luận linh tinh.
”
Trên mặt Khương Chi Chi cười nhưng trong lòng không cười nổi, cô trực tiếp lấy ra nội dung ghi âm hôm nay.
Đám người kia nghe thấy lời nói xằng bậy, sắc mặt dần dần có chút nhìn không ổn.
“Con tạt nước lên mặt anh ta, là bởi vì anh ta sỉ nhục mẹ con.
” Sắc mặt Khương Chi Chi nhàn nhạt: “Chẳng lẽ con không nên làm như vậy sao?”
“Nhưng mày cũng không thể quá kích động.
” Khương Bác ý thức được là mình đã hiểu lầm, nhưng ông ta không muốn hạ mình: “Vậy những người khác thì sao, có coi trọng ai không?”
Khương Chi Chi chớp mắt, chậm rãi cong môi: “Nói ra con thật muốn biết, có phải dì Tôn có thù với con không mà lại muốn hại con.
”
Bày tư liệu điều tra được ở trên bàn, bên trên viết rất nhiều hoàn cảnh thật của người xem mắt.
Xem kỹ, tất cả đều là người phẩm hạnh thấp kém.
Nhìn khuôn mặt mọi người thay đổi, Khương Chi Chi cười lạnh.
“Xem xem mấy người dì Tôn chọn cho con đi, lỡ như con thật sự gả cho một người trong đó thì đời này coi như xong.
”
“Đây… đàn ông mà, có chút tật xấu cũng là bình thường, tất cả mọi người đều có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-bao-thu-cua-nu-tong-tai-trung-sinh/2161182/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.