Vì một miếng thịt mà bà nội Kiều thật sự đau lòng không thôi, uất ức chờ cả một đêm đợi cha Kiều về để kể tội.“Mẹ cố ý mua định nấu cho Nguyên nhi ăn, chỉ lơ là có một chút thôi đã bị nó ăn hết.
Mẹ bảo để dành cho Nguyên nhi một chút nhưng nó không thèm nghe…”Cha Kiều cau mày, mẹ Kiều lanh mồm lanh miệng nói: “Chẳng phải chỉ là một miếng thịt thôi sao? Cứ để nó ăn đi, nếu Nguyên nhi muốn ăn thì ngày mai mua cho thằng bé, cũng đâu đáng bao nhiêu tiền.
Để người ngoài nghe được còn tưởng nhà chúng ta đói khổ, có một miếng thịt thôi mà cũng không mua được.”Bà nội Kiều tức đến nổ phổi, đây không phải đang chửi xéo bà ta keo kiệt sao!“Nhưng đó là mẹ mua cho Nguyên nhi!”Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland.
Bản sẽ không đầy đủ.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Bà nội Kiều tức giận lặp lại một lần nữa.“Hôm nay ở tiệm cha Nguyên nhi đã nấu cho nó một bữa ngon rồi, có một miếng thịt bò thôi, cần gì chứ.” Mẹ Kiều nói lại.
Lúc đầu cha Kiều còn muốn nói gì đó, nghe mẹ Kiều bảo vậy thì chợt nhớ đến lời khen của con trai dành cho bữa cơm mình nấu hôm nay, tâm trạng lập tức trở nên vui vẻ.Tâm trạng đã tốt hơn, ông ta cũng cảm thấy là mẹ mình chuyện bé xé
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-cham-soc-vai-ac-om-yeu/138626/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.