🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lời tựa

Ngày 1 tháng 1 năm 2020

Nói thật, tôi không phải người thích viết nhật ký, mà nhật ký cũng không phù hợp với tiết tấu sinh hoạt nhanh của xã hội hiện đại.

Tôi vẫn cảm thấy thứ này chỉ tồn tại trong phim ảnh để chuyển cảnh độc thoại nội tâm, hoặc là công cụ quan trọng làm bước đệm ngoặt trong phim thần tượng máu chó.

Tôi thì không thích xem mấy phim điện ảnh văn nghệ, cũng không xem phim thần tượng mấy, là người khô khan về văn hoá.

Bộ phim thần tượng duy nhất tôi từng xem là lần bị bạn nữ cùng lớp lôi kéo, năm ấy bộ phim đó cực kỳ nổi tiếng, tôi vẫn còn nhớ rõ tên nhưng đã quên gần hết tình tiết, đến giờ chỉ nhớ là nữ chính trong phim có đôi mắt to rất xinh đẹp, và cũng vì một loạt hành vi quyến rũ nhằm trả thù nam chính cô ấy viết trong cuốn nhật ký, kết quả nhật ký bị nam chính phát hiện, cô ấy vừa khóc lóc vừa giải thích không phải như vậy.

Rõ ngốc, người bình thường ai lại đi viết nhật ký.

Cho đến bây giờ, tôi vẫn cho rằng sự tồn tại của thứ mang tên nhật ký này là vì để bị đọc trộm.

Có điều, tôi cực kỳ ghét thể hiện cảm xúc ra mặt, ví dụ như lúc tôi viết những dòng này, trong lòng rất chán ghét nhưng thật ra trên mặt tôi không có chút biểu hiện nào cả.

Thế nên, ở một số phương diện, tôi vẫn thừa nhận là viết nhật ký khá có lợi, ít nhất là có thể thể hiện chính xác cảm xúc, giống như giáo viên thường xuyên gợi ý tôi nên giao tiếp với người khác nhiều hơn.

Viết nhật ký cũng coi như một cách để giao tiếp, nói chuyện với mình hay nói chuyện với người khác không có gì khác biệt cả.

Ngày hôm nay khá đẹp, ngày 1 tháng 1, thời tiết đẹp, đã lâu rồi tôi chưa thấy trời nắng. Tôi cảm thấy, coi hôm nay là ngày bắt đầu mới cũng khá ổn.

Có lẽ, tôi nên làm vài thứ gì đó mới mẻ.

Chỉ là, tôi không thể kiên trì nổi ngày nào cũng viết nhật ký. Thứ nhất, vì cuộc sống của tôi thực sự hết sức nhàm chán, không có gì để viết cả. Thứ hai, tôi thực sự không thích kiểu như hoàn thành nhiệm vụ, đối với tôi, mỗi ngày viết lại mấy thứ mình làm gì đó thực sự là một kiểu tra tấn. Cho nên, lúc nào tôi muốn viết thì viết, tùy ý chút.

Được rồi, hôm nay viết vậy là nhiều rồi.

1.

Ngày 15 tháng 1 năm 2020

Giờ là ba giờ sáng, tôi bị tỉnh giấc quá sớm, không buồn ngủ nữa bèn bò dậy ngồi lên bàn, giở nhật ký ra xem thử thì phát hiện đã rất lâu rồi mình chưa viết, cũng chợt phát hiện ra mình lại quên nói về nguyên nhân quan trọng nhất liên quan đến việc tôi quyết định phải viết nhật ký.

Giáng sinh năm ngoái, bác sĩ phòng khám tâm lý trong trường nói tình hình của tôi không tốt lắm, khuyên tôi thử thay đổi một chút. Tuy tôi rất không tình nguyện nhưng vẫn phải làm. Anh ấy bảo tôi làm vài chuyện vui vẻ trong cuộc sống hằng ngày, nghĩ nhiều đến thứ mình thích rồi ghi chép lại. Tôi nghĩ ngợi rất lâu, cảm thấy điều duy nhất có thể khiến tôi vui vẻ hơn chút chính là nữ diễn viên Đàm Linh này.

Tôi thừa nhận mình khá nông cạn, thích Đàm Linh là vì cô ấy xinh đẹp. Nhưng ai lại không thích cô gái xinh đẹp chứ? Cô ấy có một đôi mắt to cực kỳ đẹp, long lanh ánh nước, đơn thuần lại pha chút quyến rũ, dáng người mảnh mai mềm mại, điềm đạm đáng yêu, giống như bé nai gặp nạn trong cuốn truyện cổ tích tôi yêu thích nhất khi còn bé.

Thuở nhỏ, tôi đọc truyện cổ tích đó rất nhiều lần, gần như đến độ thuộc lòng, cuốn truyện tranh bị tôi lật đi lật lại đến cũ mèm. Tôi vẫn coi câu chuyện khi đó là cọng rơm cứu mạng cho thời thơ ấu bất hạnh của mình, chỉ cần nghĩ đến câu chuyện ấy, dường như tất cả đau đớn không còn tồn tại nữa.

Năm đó học đại học năm hai, lần đầu tiên tôi thấy Đàm Linh trên TV đã cảm thấy dáng vẻ cô ấy hoàn toàn khớp một cách hoàn mỹ với bé nai trong truyện cổ tích ngày ấy, tôi rất khó miêu tả cảm giác này, tóm lại trái tim tựa như chợt bị gõ một cái.

Dù là ảnh đã qua chỉnh sửa hay ảnh gốc của Đàm Linh đều xinh đẹp như nhau, lúc cô ấy đọc sách, tham gia hoạt động xinh đẹp, lúc ăn cơm cũng xinh đẹp, tôi cảm thấy dù là cô ấy có lấy gỉ mũi thì chắc chắn vẫn xinh đẹp.

Không, nữ diễn viên sẽ không lấy gỉ mũi, ít nhất, Đàm Linh sẽ không làm vậy.

Thực ra, từ khi Đàm Linh chính thức nổi tiếng chưa được bao lâu, lần đầu tiên tôi thấy cô ấy, cô ấy còn đang đóng vai nữ phụ số hai mờ nhạt trong một bộ phim máu chó. Cô ấy đã đóng phim rất nhiều năm nhưng đều bình thường không nổi, sau đó đóng một bộ phim lịch sử cực có tiếng, trong phần đông các diễn viên nam cục mịch thì cô ấy lại có vẻ đặc biệt đơn thuần, xinh đẹp mới bắt đầu nổi tiếng.

Tôi không phải các cô bé trung học điên cuồng ủng hộ thần tượng, cày số liệu giúp thần tượng, bình chọn hay mua đồ mà người đó đại diện rồi đến tận sân bay đón nên không cách nào làm một thành viên đu thần tượng đạt chuẩn. Thích Đàm Linh chỉ đơn giản là căn đúng giờ vào xem bộ phim truyền hình, điện ảnh cô ấy đóng, lúc có tiền thì sẽ mua vài sản phẩm mà cô ấy đại diện. Đương nhiên tôi sẽ không mua quá nhiều, tôi nghèo, tôi thấy tiền quan trọng như mạng sống của mình vậy.

Nói đúng ra, Đàm Linh không thể coi là một diễn viên đạt chuẩn, kỹ năng diễn xuất của cô ấy không quá tốt, cùng lắm là miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, đây là sự thật không cách nào phủ nhận. Từ khi ra mắt đến nay, vai diễn mà cô ấy đóng thường có tính cách rập khuôn, nói lời thoại bình thường, thậm chí có phần cứng nhắc, biểu cảm trên mặt khá ít. Chẳng qua là vì hình tượng vai diễn trong bộ phim được người ta yêu thích, gương mặt xinh đẹp lại dễ gây thiện cảm nên không đến nỗi bị người xem mắng quá thảm. Cho nên tôi khá phản cảm khi vài fan hâm mộ nói kỹ năng diễn xuất của cô ấy rất bùng nổ, điên cuồng thổi phồng quá mức cô ấy là diễn viên phái thực lực thế hệ mới.

Điều này không cần thiết, thật sự không cần thiết. Đàm Linh không đóng phim, chỉ cần đứng đó, kể cả chỉ làm bình hoa cũng được, đã có rất nhiều người thích cô ấy rồi.

Phần lớn fan hâm mộ mà tôi tiếp xúc đều lấy thần tượng làm tiêu chuẩn kén bạn đời, tưởng tượng yêu đương với bọn họ. Nhưng tôi chỉ là fan giả, tôi chưa từng nghĩ sẽ yêu đương gì với Đàm Linh.

Tôi chỉ thích gương mặt xinh đẹp của Đàm Linh, những chuyện khác của cô ấy không liên quan đến tôi. Hơn nữa loại người như tôi không xứng có được tình yêu, nếu có ai yêu đương với tôi thì đúng là nhảy vào hố lửa rồi.

Chưa kể, Đàm Linh đã có bạn trai, tôi vốn không cần nghĩ đến vấn đề này.

À, nói đến bạn trai của Đàm Linh thì đúng là có một câu chuyện dài phải kể. Tuy tôi thích Đàm Linh nhưng lại cực kỳ, cực kỳ không thích bạn trai cô ấy, Kỷ Sơn Dã.

Trước kia, qua Weibo, lúc hai người công khai hẹn hò, tôi đã từng thấy bọn họ chia sẻ bài đăng Weibo của nhau kèm theo hình trái tim đơn giản thì hoàn toàn không thể tin nổi. Tôi ngỡ ngàng rất lâu vẫn chưa bình tĩnh lại được, còn tưởng rằng khi ấy Weibo bị lag.

Đến khi phản ứng lại, tôi cực kỳ không vui, thiếu chút nữa muốn bỏ theo dõi Đàm Linh. Nhưng sau đó nghĩ lại, bởi vì ghét Kỷ Sơn Dã mà kéo cảm xúc ấy lên đầu Đàm Linh thì thật sự không lý trí gì. Hơn nữa, tôi vốn chỉ thích mặt của Đàm Linh, những chuyện khác của cô ấy không liên quan gì đến tôi cả.

Cho nên, tôi nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, tiếp tục làm một fan nhan sắc trung thực.

Có điều, những fan hâm mộ khác lại không giống tôi. Lúc hai người công khai hẹn hò, gần như có thể nói là làm bùng nổ cả giới giải trí, tin đã đăng được ba ngày nhưng trên hot search vẫn còn tin tức liên quan. Phía Đàm Linh, fan đều khá hòa thuận, vui vẻ chúc phúc cho cô ấy đã tìm được chốn về cho mình. Nhưng phía Kỷ Sơn Dã lại không yên ổn được vậy.

Sau khi công khai hẹn hò, fan hâm mộ của anh ta chầm chậm chuyển từ khiếp sợ ban đầu thành phẫn nộ, giống như bị điên vậy, bọn họ đăng Weibo yêu cầu anh ta thu hồi lời mình nói, chia tay với Đàm Linh, kể ra một đống lịch sử đen tối của cô ấy, nói đây không phải là một cô gái tốt, bảo anh ta chạy ngay đi các kiểu, tóm lại là có rất ít fan chấp nhận.

Thực ra, tôi hiểu, không phải fan hâm mộ của Kỷ Sơn Dã không muốn để anh ta hẹn hò mà chỉ không muốn anh ta hẹn hò với Đàm Linh. Dù sao, so danh tiếng của anh với Đàm Linh thì thật sự chênh lệch quá nhiều, dưới góc nhìn của đám fan, Đàm Linh chính là một cô gái mưu mô muốn bám lấy Kỷ Sơn Dã để nổi tiếng.

Đa số mọi người thích Kỷ Sơn Dã, ghét Đàm Linh. Mà tôi thì khá đặc biệt, thích Đàm Linh, lại ghét Kỷ Sơn Dã.

Hôm nay viết hơi nhiều, đến đây thôi, tôi phải gấp nhật ký lại đây.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.