Văn Hoa ghét bỏ lấy đũa chọc chọc ngó sen Văn Giai Hiên xào, bất mãn hỏi: "Sao lại ngọt vậy?"
Văn Giai Hiên không phản ứng gì: "Món chua ngọt mà."
"Người phương bắc chúng ta không ăn ngọt thế này." Văn Hoa như chán quá không có gì làm nên kiếm chuyện gây sự, "Đi qua phía Nam học vớ học vẩn."
Mặt Văn Giai Hiên vẫn không biến sắc: "Ấu trĩ."
Tuy ngoài miệng Văn Hoa tỏ ý ghét bỏ, thế nhưng ông vẫn ăn sạch sành sanh cơm con trai mình nấu. Văn Giai Hiên tới bồn nước rửa chén, Văn Hoa ngồi ở bàn ăn, vừa xỉa răng vừa hỏi: "Thế là mày học nấu ăn ở thằng nhóc họ Võ kia đúng không?"
"Dạ." Văn Giai Hiên tùy ý đáp.
"Xem ra tài nghệ cậu ta cũng chẳng ra làm sao, dạy mày thành cái loại trình độ này." Văn Hoa tiếp tục ghét bỏ.
"Cha có thích hay không?"
Văn Hoa hắng giọng một cái, bắt đầu nói chính sự: "Dù sao cha mày vẫn giữ ý đó, hạng mục này sẽ tuyệt đối không giao cho cậu ta."
Văn Giai Hiên dừng tay, dùng sức đóng vòi nước lại, ném miếng bùi nhùi rửa chén vào trong bồn rồi quay đầu lại nhìn cha mình: "Sao cha vô lý vậy?"
"Đây mới gọi là làm điều hợp lý." Văn Hoa ném tăm vào thùng rác, làm tư thế lãnh đạo, "Cậu ta cố ý lợi dụng mày đi cửa sau, làm sao có khả năng giao việc vào tay một người như thế?"
"Con đã nói bao nhiêu lần rồi, anh ấy làm gì biết con là con cha."
"Không biết mà còn cơ hội dùng ảnh mày?" Văn Hoa gõ gõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-doi-luong-cua-tieu-phien-dich/2015529/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.