Múi giờ của Croatia là GMT +1, chậm hơn bảy tiếng so với Bắc Kinh. Nói cách khác, Văn Giai Hiên bên này bảy giờ sáng, Võ Trạch Hạo bên kia mới mười hai giờ đêm.
Văn Giai Hiên cài mười cái báo thức, từ sáu giờ năm mươi đến bảy giờ, một phút một cái, sợ mình không dậy nổi. Bởi vì ông chủ Võ nói, bảy giờ hắn sẽ gọi Wechat đến kiểm tra, nếu như Văn Giai Hiên còn đang ngủ, vậy trừ lương 100 đồng. (~330k)
Không sai, ngủ nướng một lần sẽ trừ tiền một lần. Rõ ràng tiền lương bao nhiêu một tháng còn chưa bàn bạc xong, vậy mà trừ tiền thì đã an bài xong xuôi từ trước.
Không phải là người, quả thực không phải là người.
Văn Giai Hiên khó khăn bò dậy vào lúc 6:58, gọi video, hai mắt lơ mơ nhìn màn hình, chờ Võ Trạch Hạo nói chuyện.
Tới bảy giờ còn hai phút, Văn Giai Hiên chờ chờ, tâm tư không khỏi trôi dạt đến chiều hôm qua.
Ngày hôm qua hắn vừa phỏng vấn cậu xong, ngay buổi chiều đã xuất ngoại.
Trước khi đi, Võ Trạch Hạo nói Văn Giai Hiên add Wechat hắn, cậu không cần nghĩ nhiều, trực tiếp mở Wechat gõ gõ mấy chữ, sau đó gửi yêu cầu kết bạn đến.
"Sao cậu biết nick Wechat của tôi?" Võ Trạch Hạo kỳ quái hỏi.
"Thì lúc anh chứng minh mình không phải là lừa đảo đã đưa tôi xem mà? Tôi nhớ hình như là tên viết tắt và ngày sinh nhật." Văn Giai Hiên đường hoàng nói, "Sau này nhặt được chứng minh thư của anh, xem ngày sinh nhật, vậy là biết."
Văn Giai Hiên cười hì hì,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-doi-luong-cua-tieu-phien-dich/2015629/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.