Hách Thuần chuẩn bị một ít thức ăn loãng.
Cô bé nằm trong bồn tắm lớn, mắt nàng phát ra ánh sáng xanh, môi đã không còn khô nứt, thân thể cũng khỏe mạnh hơn ban nãy. Helen ngâm nước một hồi thì biến về dáng vẻ vừa rồi, giống như cái đuôi cá kia chưa từng xuất hiện, chưa từng tồn tại!”
Hách Thuần gõ cửa phòng tắm, hỏi vọng vào: “Em xong chưa? Chị mang quần áo tới nè!”
“Chị vào đi!”
Hách Thuần mở cửa ra, thấy thần sắc của Helen thế mà lại tốt hơn một ít, chắc là được tắm khiến cô bé này thoải mái hơn. Cô mang quần áo vào phòng tắm cho nàng, nàng từ từ đứng lên nhưng lại hơi lảo đảo, dường như chân nàng có vấn đề!
“Em không sao chứ?”
“Dạ không”
Helen không nhìn Hách Thuần, chỉ cố nhịn cảm giác đau truyền từ trên đùi đến, mặc quần áo vào, nương theo bước chân của Hách Thuần rời khỏi phòng tắm, Hách Thuần đưa nàng đến phòng ngủ của mình nghỉ ngơi.
Hách Thuần mang thức ăn loãng qua, hỏi nàng: “Em có ăn được mấy thứ này không?”
Helen nhìn cái chén chứa thứ trắng trắng gì đó không rõ và một ít rau xanh, nàng nhìn thoáng qua Hách Thuần sau đó cầm muỗng, từ từ ăn. Chỉ ăn có vài miếng nàng đã nói: “Em không ăn nữa đâu.”
Hách Thuần nhíu mày nhưng vẫn mang thứ đó đi, không hề để ý đến gợn sóng trong đôi mắt Helen khi cô ra khỏi phòng!
Hách Thuần dọn dẹp xong, cô nhìn Helen đã ngủ thiếp đi một lát rồi ra phòng khách. Pu Nasen lo lắng hỏi Hách Thuần về tình huống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-du-lich-di-gioi-nguy-hiem/1176438/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.