Lỗ Giáng cứng người, trừng trừng nhìn Doãn Dật với ánh mắt hoảng hốt. Trong mắt ông ta không còn sự kiêu ngạo, chỉ còn lại van nài và tuyệt vọng. Nhưng Doãn Dật không hề nhìn lại.
Ông ta giơ tay lên, tụ linh lực vào lòng bàn tay, rồi hung hăng đánh thẳng vào đan điền của Lỗ Giáng.
Một tiếng động trầm đục vang lên.
Linh lực hóa thành mũi nhọn, đ.â.m xuyên qua đan điền, rồi hung hăng xoắn mạnh một vòng.
Lỗ Giáng mặt mày vặn vẹo vì đau đớn, miệng bị phong bế khiến ông ta chỉ phát ra những tiếng "ưm ưm" đầy uất nghẹn. Ánh mắt ông ta đầy căm hận, như muốn ăn tươi nuốt sống tất cả mọi người có mặt.
Và rồi—bỗng nhiên, một luồng năng lượng mạnh mẽ từ trong cơ thể ông ta bùng phát!
"Chết tiệt!" Một vài người kịp hét lên cảnh báo, nhưng đã quá muộn.
Thích Tuyền lập tức ra tay. Một kết giới bằng linh lực dựng lên trong chớp mắt, phong tỏa toàn bộ nguồn năng lượng chỉ trong một phạm vi cực nhỏ, không để rò rỉ dù chỉ một tia.
Toàn bộ khán đài c.h.ế.t lặng.
Mọi ánh mắt đều kinh hãi nhìn chằm chằm vào đống m.á.u thịt tan nát trong kết giới—nơi từng là thân thể của Lỗ Giáng.
Ông ta tự bạo!
Một trận pháp sư cấp 7, dù đã bị phế, vẫn có thể dùng mạng sống để kích hoạt tự bạo. Đó là một dạng đánh đổi cực đoan, không cần linh lực, chỉ cần ý chí quyết chết.
Sức công phá của một Thiên sư cấp 7 tự bạo có thể ngang ngửa với một loại vũ khí năng lượng hủy diệt. Nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-hao-mon-thoi-kinh-thuoc/2757308/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.