🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ấn chú từ từ đẩy về phía trước, lặng lẽ tiến sát trán quỷ chặn xe.

"Đừng! Tôi nói! Tôi khai hết!" – Quỷ gào lên, giọng run rẩy như sắp tan vào không khí – "Tôi… tôi chỉ vô tình thấy vài thứ không nên thấy, nghe được vài câu không nên nghe… bọn họ mới g.i.ế.c tôi bịt miệng!"

Thích Tuyền không dừng lại.

"Tôi nghe bọn họ nói… đám trẻ con đó sẽ bị đưa đến thành phố Long Lâm!"

Hệ thống: [Gì cơ?! Tôi không nghe nhầm chứ?!]

Thích Tuyền hơi híp mắt. Long Lâm nữa. Lại là cái tên đó.

Ấn chú vẫn tiếp tục đẩy tới. Khi đầu ngón tay cô chạm vào trán quỷ, toàn thân hắn run lên rồi đột nhiên ngã vật xuống đất, bất tỉnh.

Hệ thống: [Ơ... quỷ mà cũng có thể ngất xỉu à?]

Thích Tuyền: [Cho nên mới có câu “sợ đến mức hồn phi phách tán”.]

Hệ thống: [Hợp lý ghê. Vậy chắc hắn nói thật rồi ha?]

Thích Tuyền: [Ừm.]

Cô hiếm khi dùng đến thuật sưu hồn, trừ phi thực sự cần thiết. Dù là pháp sư hay yêu quái, cô cũng không tùy tiện sử dụng thủ đoạn quá tàn nhẫn nếu có thể chọn cách nhẹ nhàng hơn. Vừa rồi chỉ là dọa hắn thôi.

Tên này là Bạch quỷ, chưa từng hại người, lần này cũng chỉ vì nghe lệnh một Thiên sư cấp 8 mà dụ cô đến Long Hồ. Nếu xét theo pháp lý, hành vi của hắn vẫn có thể được xem là có tình tiết giảm nhẹ.

Cô rút ra một thẻ bài gỗ đào, nhẹ nhàng thu hắn vào trong đó rồi cất kỹ.

Hệ thống: [Đại lão, còn ba tên kia thì sao?]

Thích Tuyền: [Bị yểm bùa con rối rồi. Tạm thời để sau.]

Nói rồi, cô khép mắt, bắt đầu tĩnh tọa nhập định, khôi phục linh lực.

Thành phố Long Kinh.

Trong Cục Điều tra, Địch Mông ôm theo viên Bạo Huyết Đan vừa thu được, khẩn trương quay trở về và giao ngay cho bộ phận kỹ thuật kiểm tra.

Chưa đầy một giờ, kết quả đã có.

Viên thuốc có chứa thành phần m.á.u người. Kẻ luyện chế đã dùng thủ pháp bí ẩn nào đó để luyện hóa tinh huyết và sinh lực trong cơ thể người sống, rồi kết hợp với dược liệu tạo nên loại thuốc điên rồ này – thứ thuốc có thể ép tăng tu vi Thiên sư chỉ trong nháy mắt.

Nhưng đi kèm theo đó là cái giá đắt không tưởng.

Sau khi dùng, tiềm lực cơ thể sẽ bị kích phát tột độ, mang lại cảm giác đột phá ngưỡng cảnh giới. Thế nhưng toàn bộ hệ thống kinh mạch sẽ gánh chịu áp lực khổng lồ, chức năng cơ thể bị tổn hại vĩnh viễn, và tu vi sau đó sẽ không bao giờ tiến thêm nửa bước.

Loại thuốc này, rõ ràng là dành cho những kẻ tuyệt vọng, chấp nhận đánh cược sinh mệnh để đổi lấy một lần bạo phát.

Địch Mông siết chặt nắm tay, sắc mặt lạnh tanh:

"Nếu loại thuốc này bị sản xuất hàng loạt… chúng ta sẽ đối mặt với một đội quân Thiên sư điên cuồng, sẵn sàng liều chết. Kẻ luyện ra nó rốt cuộc muốn làm gì?"

Lý Quốc Diên, người đứng đầu Cục Điều tra, trầm giọng nói:

 

 

"Bọn chúng đã chuẩn bị từ hai mươi năm trước. Tổ chức tà tu này… âm mưu thâm độc hơn chúng ta tưởng rất nhiều."

Địch Mông đập mạnh tay xuống bàn, mắt đỏ lên vì giận dữ. Anh nghĩ đến những đứa trẻ ba, bốn tuổi – m.á.u bị rút cạn, sinh mạng chưa kịp bắt đầu đã bị dập tắt, chỉ để phục vụ cho tham vọng bệnh hoạn của bọn điên.

"Chúng không còn nhân tính!"

Mộng Vân Thường

Lý Quốc Diên gật đầu, giọng trầm ổn nhưng kiên quyết:

"Chúng ta không thể đơn độc điều tra nữa. Nhân lực hiện tại không đủ, thế lực đối phương lại quá kín kẽ. Phải liên kết với các môn phái lớn trong huyền môn."

Địch Mông hơi nhíu mày:

"Bọn họ có chịu phối hợp không?"

Lý Quốc Diên đáp:

"Trong huyền môn vẫn còn nhiều người giữ đạo lý. Năm xưa nhà họ Phó cũng từng vì lần điều tra này mà tổn thất nặng nề. Hai mươi năm trước, huyền môn từng chung tay trấn áp tà tu, không như bây giờ ai cũng co đầu rút cổ."

Địch Mông im lặng giây lát rồi gật đầu:

"Vậy ngài định làm sao?"

Lý Quốc Diên căn dặn:

"Sao chép toàn bộ video điều tra được, gửi cho Quy Nguyên Tông, Huyền Thanh phái, nhà họ Nghiêm và nhà họ Phó. Hành Phong phái thì khỏi, tôi không tin được họ."

Hành Phong phái lần trước cấu kết với thế lực tà quỷ, làm ông mất hết kiên nhẫn.

Địch Mông hơi cau mày:

"Chỉ vậy thôi liệu có đủ khiến bọn họ hành động không?"

Lý Quốc Diên cười nhạt:

"Ít nhất cũng phải cho họ thấy chuyện gì đang xảy ra. Dù không hợp tác, họ vẫn phải cảnh báo đệ tử trong môn phái. Nếu có thể khơi lại chính khí trong lòng họ… thì càng tốt."

"Rõ, tôi đi làm ngay."

Anh vừa quay người, điện thoại của Lý Quốc Diên chợt đổ chuông.

Ông cúi đầu nhìn màn hình. Ba chữ 'Thích đại sư' hiện lên sáng rõ.

Ông lập tức gọi Địch Mông lại, nhấn nút nghe máy:

"Đại sư, tôi còn chưa kịp cảm ơn cô đã đích thân đến Long Hồ. Lát nữa Cục sẽ chuyển tiền công tác cho cô."

"Không cần đâu." Thích Tuyền nói, giọng nhẹ như gió lướt qua mặt nước. "Lần này tôi tự nguyện đi, không cần phí công tác."

Cô ngồi tựa lưng vào ghế, mắt nhìn xa xăm, như đang cân nhắc điều gì. "Tôi mới lần ra một manh mối. Những năm gần đây, những đứa trẻ mất tích rất có thể đều liên quan đến thành phố Long Lâm. Ngoài ra, viên thuốc m.á.u đó... có vẻ còn tồn tại nhiều phiên bản khác nhau."

Lý Quốc Diên sửng sốt: "Thành phố Long Lâm?"

 

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.