Đêm đó, nàng không ở lại phòng trọ của Hoa, mà mấy ngày sau cô cũng không thấy nàng.
Sau nụ hôn nồng nhiệt ấy, nàng thở dài nói: "Xin lỗi em." Điều này khiến lòng cô nóng như lửa đốt, chỉ muốn khẩn trương được gặp nàng.
Tin nhắn gửi tới, nàng cũng chỉ xem chứ không trả lời. Có phải cô đã làm cho nàng cảm thấy ghê tởm rồi hay không?
Hoa rờ nhẹ lên môi của mình, giống như quyến luyến nụ hôn đêm đó. Cô nhìn ra bầu trời âm u bên ngoài cửa sổ phòng học, có lẽ một lát nữa sẽ mưa.
Là mưa ngoài trời kia, hay là bão tố đang kéo tới trong lòng.
"Sao mấy nay cứ nghệt mặt ra thế? Sắp được về quê nghỉ Tết rồi mà còn không vui à?"
Con Hiền ở cạnh thu xếp sách vở cho vào balo, đã hết tiết rồi cơ à.
Ngày hôm nay là buổi học cuối trước khi nghỉ lễ, Hoa cũng tính học xong sẽ ra bến xe về thẳng dưới quê, chứ không quay lại nhà trọ nữa. Chỉ nuối tiếc là chẳng được gặp nàng, như vậy sẽ gần nửa tháng phải xa cách.
Chẳng biết nàng có nhớ cô không.
"Ơ, em chào cô ạ. Hôm nay cô có tiết hả cô?" Con Hiền đi bên cạnh tự nhiên rống lên.
"À không, tôi đang đợi người."
Giọng nói quen thuộc mang ngữ khí dịu dàng vang lên bên tai khiến Hoa vội vã ngẩng đầu.
Nàng đứng trước cửa lớp, gương mặt tĩnh lặng như gió xuân. Đám sinh viên đi qua rối rít chào, nàng gật đầu khẽ nhẹ giọng: "Chúc các em nghỉ Tết vui vẻ."
"Cô đợi ai vậy cô ơi?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-hat-de/1320309/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.