Cũng không thể nói tôi hoài nghi anh chướng mắt quần áo tôi mua, trong lòng không thoải mái?
Trong điện thoại lại trầm mặc một lát, Giang Minh Viễn nghe được bên kia hồi phục: "Không thể nào, anh đừng nghĩ nhiều."
Như là che giấu, nói xong lời này, người phụ nữ bên kia điện thoại ngáp một cái, mở miệng nói với anh: "Tôi hơi mệt, có chuyện gì hôm nào nói đi"
"Chờ một chút." Giang Minh Viễn gọi cô lại trước khi cô cắt đứt điện thoại: "Có chuyện muốn thương lượng với cô, tôi có thể để mấy bộ quần áo ở chỗ của cô không?"
"Không được..." Trình Hoan không cần suy nghĩ liền mở miệng từ chối.
Người đàn ông cũng không xấu hổ vì bị cự tuyệt, vẫn là tiếp tục nói: "Nếu tôi là cha thằng bé, cũng không thể làm ông chủ vung tay, về sau những cái tình huống ngoài ý muốn khả năng sẽ còn phát sinh, có quần áo dự phòng cũng tiện hơn một chút, cô yên tâm, tôi sẽ không để quá nhiều, sẽ không chiếm quá nhiều không gian."
Lời này nói cũng có đạo lý, nhưng mà Trình Hoan vẫn không muốn: "Ngày hôm qua không phải anh để một bộ lại đây."
"Còn thiếu áo khoác cùng dép lê." Giang Minh Viễn phản ứng rất nhanh, anh thử thăm dò hỏi: "Không bằng lần sau tôi lại mang đến?"
"Dép lê còn phải mang riêng lại đây sao?" Trình Hoan cảm thấy chuyện bé xé ra to: "Trực tiếp mua ở đây không phải được rồi, anh đeo size bao nhiêu?"
"Vậy phiền toái cô." Thanh âm đầu kia điện thoại tựa hồ có chút sung sướng: "Tôi đeo giày size
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/2084084/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.