Nhìn qua một trận choáng váng, Trình Hoan lấy ra cơm trưa mang về.
Cơm trưa là một loại bánh nhân thịt dân bản xứ thường ăn, khẩu vị thiên ngọt, còn có chút cứng, nhưng rất thơm. Phần lớn trẻ con thích ngọt, Tinh Tinh đối với cái bánh nhân thịt này cũng tiếp thu tốt đẹp, không cần dỗ dành liền đem bánh ăn xong rồi.
Trình Hoan cũng ăn một chút, dùng xong cơm trưa, cô lại từ trong túi lấy ra hai món đồ chơi.
Đi gấp, hai mẹ con trừ bỏ một bộ quần áo tắm rửa còn lại cái gì cũng không mang, Trình Hoan không thể để con đi ra ngoài, cũng không thể để cậu ngốc tại khách sạn, trên đường trở về liền đặc biệt đi tìm cửa hàng đồ chơi mua hai món đồ chơi.
Đồ chơi nước ngoài có chỗ khác trong nước, Tinh Tinh cân nhắc một hồi mới biết được cách chơi, bởi vì mới lạ chưa thấy qua, cậu lập tức thích ngay, cũng không hề cảm thấy ngốc nhàm chán.
Thấy con trai chơi đến vui vẻ, Trình Hoan cũng nhẹ nhàng thở ra, cô dựa vào đầu giường, nắm di động nhìn Tinh Tinh ở bên kia tự tiêu khiển.
Nhìn nhìn, ý thức của Trình Hoan liền càng ngày càng trầm.
Cô đã hơn một ngày không nghỉ ngơi, thân thể đã sớm gánh không nổi, vốn đã gắng gượng chống đỡ, hiện tại tinh thần thoáng lơi lỏng, buồn ngủ liền hoàn toàn không có cách nào ngăn cản. ...
Một giấc này ngủ đến rất sâu, cuối cùng Trình Hoan bị một trận chuông điện thoại đánh thức.
Mới đầu cô đang mê mang còn tưởng rằng bản thân đang nằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/2109244/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.