Chính diện tiểu gia hỏa được rửa sạch sẽ, một khuôn mặt phấn phấn nộn nộn, đôi mắt rất lớn, con ngươi như đá hắc diệu, lông mi vừa dài vừa dày, cái mũi nho nhỏ, miệng cũng nho nhỏ, giống như búp bê được bày trong tủ kính cửa hàng.
Trình Hoan kích khởi thét một tiếng giống bà già, thò lại gần cắn một ngụm trên mặt cậu, sau đó bình luận: “Ăn khá ngon.
”Tiểu gia hỏa rất vui vẻ, Trình Hoan mới vừa thối lui, đã bị Giang Tinh Thần thò qua hôn một cái.
Môi mềm mại của tiểu hài tử in ở trên mặt, làm tim cô cũng lập tức mềm xuống.
“Mẹ cũng ăn ngon.
”“Đúng vậy, chúng ta đều ăn ngon.
” Trình Hoan vỗ cậu: “Đổi một bên, chà lưng cho con.
”Mức độ bẩn trước ngực và sau lưng tiểu gia hỏa tuy hai mà một, Trình Hoan cơ hồ là chà từng chỗ một, chà xong bắt đầu sờ một phen, cảm thấy không thành vấn đề lại đổi chỗ khác.
Trình Hoan vẫn luôn ngồi xổm, thời gian dài chân có chút mỏi, cô đứng lên nghỉ ngơi, lúc ngồi xổm xuống thoáng nhìn trên eo tiểu gia hỏa có chỗ thâm.
Ban đầu cô tưởng bị bẩn, chà vào mới phát hiện là cái bớt.
Cái bớt có hình dạng con bướm, rất ngăn ngắn, giống như in lên.
Trình Hoan cảm thấy cái bớt này đã gặp qua ở đâu đó, cẩn thận nghĩ lại không nghĩ ra được, cảm thấy có thể là bị ký ức nguyên chủ ảnh hưởng, cũng mặc kệ.
Đem tiểu gia hỏa tắm rửa sạch sẽ, Trình Hoan lau khô thân thể cho cậu, bao trong khăn ôm ra khỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/2361773/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.