Diệp Sở ngẩn ra, thanh âm hắn nặng nề, rơi vào trong tai nàng.
Diệp Sở nhìn Lục Hoài, hơi thở của hai người sát gần lại. Không biết tại sao, nàng không hề né tránh.
Hắn nhìn nàng như vậy, nàng không thể nói ra lời.
Lục Hoài thẳng đứng lên, tiếp tục nhìn thẳng vào nàng: "Vạn nhất sau này kẻ thù dụ dỗ ngươi như vậy, nhớ không được phép mắc mưu."
Hắn nhẹ nhàng nói như vậy, giống như vừa rồi chẳng qua là để thử nàng.
Tim Diệp Sở đập nhanh nhanh vài phần. Diệp Sở tự hiểu rõ, nàng luôn luôn bình tĩnh lý trí, nếu là người khác, sẽ không làm nàng mắc mưu.
Lý do lúc nãy nàng thất thủ.
Bởi vì người đó là hắn.
Diệp Sở che dấu sắc mặt, nghiêm túc nhìn về phía Lục Hoài, trả lời: "Ta hiểu được."
Lục Hoài khẽ cười, ngữ khí nhàn nhạt: "Nhưng là ngươi đã bại lộ."
Diệp Sở: "..."
Nàng cúi đầu nhìn lại, trong tay Lục Hoài cầm Browning 1910, hắn duỗi tay, đem kia khẩu súng đưa cho nàng.
Súng bị Lục Hoài nhét vào trong tay Diệp Sở, ấm áp ngón tay của hắn cọ qua tay nàng.
Lục Hoài thanh âm trở nên nhẹ hơn: "Ngươi thử lại xem?"
Phảng phất lại bắt đầu tiến hành dụ dỗ nàng.
Hắn đã dựng xong bẫy, chỉ chờ làm kẻ lừa đảo từng chút một rơi vào.
Nhưng là, mới vừa trải qua chuyện lúc nãy, Diệp Sở đã sớm đã bình tĩnh lại, nàng lòng cảnh giác tự nhiên cũng đã trở lại.
Diệp Sở tiếp nhận súng, nắm chặt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-nuong-chieu-nu-phu-thoi-dan-quoc/1754402/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.