Lục Hoài lại rót một ly rượu, hắn dùng ngón tay vuốt ve thành ly, im lặng nhìn Diệp Sở.
Nàng hiện tại còn đang chăm chú lắng nghe.
Những người đó nói về chợ đen luận võ, nghe qua là một sự kiện cực kì nguy hiểm.
"Tiền thưởng cuộc thi, lần sau so với lần trước càng cao hơn."
"Đứt tay đứt chân đều là vấn đề nhỏ. Dù cho có vào trận chung kết, lấy được tiền thưởng, có phúc hưởng hay không, mới là vấn đề lớn."
"..."
Diệp Sở trong lòng rùng mình, đem việc này nghe rõ ràng.
Người bàn bên cạnh giống như đã say, lúc sau, thanh âm ngày càng mơ hồ. Không bao lâu, lại bắt đầu lảm nhảm, không hề nói đến chính sự gì.
Lúc này, Lục Hoài đưa bàn tay lại, ấn trên chén rượu của nàng. Diệp Sở giương mắt nhìn qua, hắn ánh mắt trong trẻo, thẳng tắp nhìn lại.
Lục Hoài thanh tuyến cực thấp: "Cần phải đi."
Diệp Sở có chút không tận hứng, Lục Hoài chỉ vào cổ tay, ý tứ là thời gian đã không còn sớm.
Trở về càng muộn, đối với nàng càng bất lợi. Nếu là bị Diệp gia phát hiện, nàng cũng không có cách giải thích rõ ràng.
Lục Hoài cầm lấy ly rượu của Diệp Sở, ở trước mặt nàng uống một hơi cạn sạch.
Cái ly kia nháy mắt trống không, không biết sao, Diệp Sở mặt đỏ lên, quay đầu đi chỗ khác.
Lục Hoài gác ly rượu xuống, tay đặt nhẹ trên mũ của Diệp Sở.
Diệp Sở cảm giác được, Lục Hoài ấn nhẹ lên mũ của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-nuong-chieu-nu-phu-thoi-dan-quoc/1754404/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.