"Tôi thật sự vô cùng xin lỗi, tôi vừa mới đến phòng thí nghiệm ngày đầu tiên, cho nên vẫn chưa biết rõ quy tắc. Tiến sĩ, anh có thể tha thứ cho tôi không? Tôi mời anh bữa tối."
Đến giờ ăn tối, trợ lý mới đuổi theo phía sau Dorian và lải nhải như ruồi nhặng, cho dù anh đã nói với hắn ta lần thứ n rằng không sao cả.
"Vậy cùng nhau ăn tối đi, đúng lúc tôi có vài điều muốn hỏi anh." Lival đưa ra lời mời một lần nữa. Khi đến cửa nhà ăn, hắn ta ân cần đi trước mở cửa cho Dorian.
Dorian lùi lại một bước, tránh luồng sáng hẹp lọt ra qua khe cửa, nhỏ giọng nói với Lival: "Cậu không cần phải làm tới bước này, cậu hiểu chứ. Trong phòng nghiên cứu, cậu là trợ lý của tôi, ngoài phòng nghiên cứu thì chúng ta là đồng nghiệp bình đẳng." Dorian cố tình nhấn mạnh hai chữ "đồng nghiệp".
"Được rồi, tôi xin lỗi, tôi chỉ muốn nhanh chóng hòa nhập với hai người thôi." Lival buông tay nắm cửa của nhà ăn ra. Ấnh sáng màu cam ấm áp rực rỡ lập tức bị đèn trần xám trắng trên hành lang xua tan, giống như cảm xúc chán nản đột ngột bao trùm lấy Lival.
Khi Dorian vừa mới vào viện nghiên cứu, anh cũng từng có một khoảng thời gian quan tâm đến mối quan hệ giữa các cá nhân như thế này. Anh cảm thấy đồng cảm với hắn ta, và Lival cũng không làm gì sai hết.
Mặc dù tiệc rượu bí mật là một lần gặp đầu tồi tệ, nhưng bọn họ đều là những người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-quan-sat-nguoi-ca/2907912/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.