Phải giúp Silver trốn thoát khỏi viện nghiên cứu và trở về biển cả.
Đây không phải là một ý tưởng xuất hiện đột ngột, thực ra nó đã tồn tại trong đầu Dorian từ rất lâu trước đấy. Chẳng qua khi đó nó mới chỉ là một bóng đen ma quái, thỉnh thoảng hiện lên cùng với cảm giác tội lỗi dâng trào trong lòng, chỉ có vậy thôi. Dorian chưa bao giờ nghiêm túc suy nghĩ về tính khả thi của vấn đề này, bởi anh thực sự không cần thiết phải suy nghĩ vì tính khả thi của vấn đề này gần như bằng không.
Ngay cả khi Dorian không lo lắng đến hậu quả mà bản thân phải gánh chịu sau khi tự thả vật thí nghiệm ra thì việc một con quái vật khổng lồ như người cá muốn tránh được thiết bị giám sát, kiểm tra tinh vi của viện nghiên cứu và chạy trốn ra ngoài gần như là điều không thể nếu chỉ dựa vào sức mạnh của một mình Dorian.
Biết đâu trước khi hành động, anh còn có thể nghĩ ra biện pháp khác. Chẳng hạn như là ép Magmendy trả lại quyền nghiên cứu Silver cho anh? Nhưng trước đó bọn họ đã ký thỏa thuận rồi... Không, bản thỏa thuận kia căn bản không quan trọng chút nào. Nếu Consby thật sự muốn mang Silver đi và cắt đuôi hắn, Dorian hoàn toàn không thể ngăn cản.
Dorian chỉ là một con người bình thường, là một nhà nghiên cứu nhỏ bé tràn đầy lòng trắc ẩn, và thậm chí danh hiệu này còn là lời tán thưởng đến từ Magmendy.
Nếu như đến cả quyền tác giả của một con mực mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-quan-sat-nguoi-ca/2909242/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.