Editor: Kẹo Mặn Chát Ba ngày trước đêm Giáng sinh, David phát hiện ra một chuyện, Dorian đang yêu đương. Anh ta nghi ngờ mình là người cuối cùng trong viện nghiên cứu biết chuyện này. Dù sao Dorian cũng chưa từng nhắc tới chuyện này với anh ta, chỉ thỉnh thoảng sẽ từ chối lời rủ đi ăn cơm cùng của anh ta thôi. -- Dorian thường xuyên làm như vậy, và David chưa bao giờ hoài nghi rằng Dorian từ chối mình là để đi hẹn hò với một người đàn ông khác. Nhưng sự thật lại chính là như vậy. Chập tối hôm đó, khi David đang bưng khay đồ ăn của mình và cố gắng tìm chỗ ngồi trong nhà ăn đông đúc thì anh ta chợt nhìn thấy Dorian và một người đàn ông khác đang ôm sát lấy anh, đó là Jerome. "Ồ woah --!" David kinh ngạc tiến đến và ngồi xuống đối diện với hai người. Đôi mắt của anh ta đảo qua đảo lại trên khuôn mặt của Dorian và Jerome, nhãn cầu gần như sắp rớt ra khỏi hốc mắt, "Hai người? Hai người!" Vẻ cứng ngắc khó nhận thấy thoáng hiện lên trên mặt Dorian: "Tôi tưởng cậu đã lên máy bay trở về đất liền từ trưa rồi." "Máy bay? À đúng rồi, tôi đã nhường chỗ cho người khác, bởi vì tôi định ở lại với cậu vào dịp Giáng sinh này, để cậu không phải cô đơn một mình giữa biển cả. Chà, giờ xem ra cậu không cần tôi nữa rồi." Đôi mắt của David vẫn còn chĩa vào hai người, như thể ngồi đối diện với anh ta vào lúc này là hai tảng hóa thạch khủng long
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-quan-sat-nguoi-ca/2909244/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.