Editor: Kẹo Mặn Chát Khi Dorian mở mắt ra, anh thấy mình đang bị còng tay vào giường bệnh. Anh cảm thấy hơi chóng mặt, tay chân bủn rủn, đồng thời cảm thấy đau râm ran ở một cơ nào đó ở lưng, anh đoán là mình đã bị gây mê và bị chích điện cùng một lúc. Dựa vào đồ đạc được đặt xung quanh, anh có thể chắc chắn rằng mình vẫn đang ở trong phòng y tế của viện nghiên cứu, điều này chứng tỏ vụ hỏa hoạn đêm đó không gây ra hậu quả quá nghiêm trọng. Xung quanh hơi ồn ào, có rất nhiều bệnh nhân bị thương khác nằm trong cùng một phòng bệnh. Cách một lớp rèm che, Dorian nằm nghe mọi người bàn tán về vụ hỏa hoạn hai ngày trước và việc người cá chạy trốn. Bọn họ nói đáng lẽ Ed phải bị đưa đến nhà tù trên đất liền, nhưng trên đường áp giải y đã nhảy xuống biển để tẩu thoát. Đương nhiên, Dorian cũng sẽ nghe thấy tên của mình, và phần lớn nội dung trò chuyện phía sau đều đi kèm những lời chửi rủa. Dorian bình tĩnh tiếp nhận những lời lên án đó, anh cũng cho rằng mình đáng bị vậy. Cuối cùng anh đã đưa được Silver về với biển cả, nhưng đi kèm với thành công thì luôn có cái giá của nó, Dorian cam tâm tình nguyện gánh chịu mọi hậu quả. Ngay sau khi Dorian tỉnh dậy chưa được bao lâu, anh lại bị ném vào phòng giam một lần nữa. Nhưng lần này anh vô cùng thoải mái, anh ngồi trong cái góc quen thuộc nhất của mình, nhìn chăm chú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-quan-sat-nguoi-ca/2909250/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.