Edit: Yuurei Bana.
Ngày hôm sau, Giang Hạ tỉnh lại trong tiếng mưa rơi lộp độp. Bên cạnh giường đối diện một cái cửa sổ, gió chui qua rèm cửa sổ màu trắng, ngoài cửa sổ thực vật trải qua lễ rửa tội, xanh chói mắt.
Hơi nhích người, phát hiện toàn thân đau giống như bị nghiền nát. Nhớ tới đêm qua anh điên cuồng và vội vàng, không tự chủ lại đỏ mặt.
Quay đầu nhìn người nằm trên gối. anh còn ngủ say, lông mi thật dài, khóe miệng khẽ nhếch, dường như đang mơ giấc mơ đẹp.
Nhấc cánh tay anh đè lên, muốn đứng dậy tắm rửa, còn chưa ngồi dậy bị anh kéo trở về giường. Quay đầu lại nhìn, người vừa rồi còn đang ngủ say giờ phút này trong mắt chứa ý cười nhìn cô, “Chào buổi sáng, Hạ Hạ.”
Giang Hạ đỏ mặt rúc vào trong lòng anh, “Chào buổi sáng.”
anh hôn lên trán cô nụ hôn chào buổi sáng. “Buổi sáng vừa mở mắt có thể nhìn thấy em, cảm giác này thật tuyệt.”
Trong đầu Giang Hạ cũng nghĩ như vậy, nhưng mà cô không có ý định nói ra. Hai người lẳng lặng ôm nhau, nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ.
Sáng sớm, yên tĩnh, ngọt ngào, lại ấm áp. Cho đến khi… cô phát hiện nơi nào đó của anh lại không an phận cọ xát, hù dọa cô dịch sang bên cạnh.
“Em muốn rời giường…” cô khẩn trương nói. Tối hôm qua từng chuyện vẫn còn in trong đầu cô, cô thậtsự có hơi sợ sự nhiệt tình của anh.
“Hạ Hạ… Hạ Hạ tốt…” anh kéo âm cuối làm nũng, trong mắt tràn đầy khao khát.
“không được.” cô kiên quyết từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-anh-chang-dau-bep/608929/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.