Mạnh Triều Nhân là đồ lẳng lơ.
Đây là sự thật không thể chối cãi.
Tả Linh Xuyên thật không thể nào tưởng tượng nổi: Sao Mạnh Triều Nhân có thể trơ trẽn mời gọi cả hai người chứ? Hơn nữa còn tỏ ra hết sức bình thản, cứ như đây là lẽ dĩ nhiên vậy.
Khi y bình tĩnh lại thì đã nằm đè trên người thiếu niên, tay phải phủ lên mông thịt mềm mại kia, vết đỏ mới chồng lên vết cũ sắp mờ đi.
Sao cứ có cảm giác mình bị Mạnh Triều Nhân dắt mũi vậy nhỉ? Tả Linh Xuyên muốn tìm lại quyền chủ đạo, nhíu mày suy tư một lát rồi đánh mạnh hai cái lên bờ mông căng tròn kia, âm thanh hết sức vang dội, Mạnh Triều Nhân ôm gối rên khẽ, thân thể run lên nhưng không hề kêu đau mà còn tiếp tục cọ bờ mông ửng đỏ vào tay y.
Đánh hai cái đã lẳng lơ như vậy...... Rốt cuộc cậu làm với Tề Kha Hàn bao nhiêu lần rồi? Câu hỏi này cứ lởn vởn trong đầu Tả Linh Xuyên làm y cực kỳ tức giận và ghê tởm, nhưng ghê tởm thì ghê tởm, khi Mạnh Triều Nhân cọ mông vào đũng quần y, chỗ phía dưới của y vẫn cương cứng theo bản năng.
Trước lạ sau quen.
Đây đã là lần thứ ba, Tề Kha Hàn không khó tính như Tả Linh Xuyên nên nhanh chóng chấp nhận số phận 3P, cũng tìm ra vị trí của mình.
Hắn cởi áo rồi kéo Mạnh Triều Nhân đang vùi đầu vào gối dậy, xoay mặt thiếu niên về phía mình, cúi đầu hôn lên môi mềm của cậu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-thuan-duong-cho-con/574679/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.