Quả thật Mạnh Triều Nhân hơi có khuynh hướng tự ngược và thích ép mình làm những việc không nên làm.
Cậu không có đạo đức mà cũng chẳng có liêm sỉ, hiện giờ ngoài Tả Linh Xuyên thì không gì có thể làm cậu quan tâm.
Trước khi đi Tề Kha Hàn đẩy đồ chơi đến chỗ mẫn cảm nhất bên trong cậu, mới đầu vẫn chưa sao, chỉ có eo hơi run nhưng chưa đến mức chịu không nổi.
Miệng cậu ngậm quả bóng nên không phát ra được âm thanh nào, trong phòng chỉ có tiếng rung trầm đục.
Bắn xong một lần, chỗ bên dưới xìu đi nhưng tuyến tiền liệt bị kích thích liên tục khiến cậu hơi có cảm giác, sau cổ cũng rịn mồ hôi.
Cậu khép chân lại nằm phịch xuống, vật cứng cọ vào chăn mền dưới thân.
Nếu lỡ bắn ra giường Tề Kha Hàn, chẳng biết đối phương có tức giận phạt cậu không nữa.
Ví dụ như đánh mông thật mạnh để hôm sau tới trường cậu không thể ngồi yên, hễ chạm mông vào ghế thì sẽ đau đến toát mồ hôi.
Ví dụ như bắt cậu kẹp đồ chơi về nhà, ra lệnh cho cậu tự sướng ở công viên hoặc chỗ nào đó.
Mạnh Triều Nhân rất giỏi tưởng tượng và tự làm nhục mình trong sự tưởng tượng này.
Điều đó mang lại cho cậu ham muốn tình dục tràn đầy, để thân thể cậu nhanh chóng lên đỉnh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-thuan-duong-cho-con/694399/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.