“ Ngươi chính là con nuôi của Tiếu Lăng?” Khác với sự khinh bạc lơ đãng của Phó Diễn Chi, cung chủ đương nhiệm của Vẫn Lôi Cung, Phó Chính tính tình nóng nảy, cực kì nghiêm khắc. Đôi mắt sắc bén của ông nhìn chằm chằm Trình Tử Xuyên, trong đó hiện rõ sự hoài nghi.
Phó Chính hiểu rõ đức hạnh của con mình, không phải không thông minh, chỉ là không có tâm nhãn, quá trọng tình cảm, điểm này khiến hắn dễ dàng bị người ta lợi dụng - - Tần Tiêu chính là ví dụ điển hình nhất. Nhưng Phó Chính chưa từng quản thúc Phó Diễn Chi, người thừa kế Vẫn Lôi Cung nên tự đi trên con đường của chính mình, khổ ngọt đều nếm qua mới có thể gánh vác trách nhiệm nặng nề của Vẫn Lôi Cung.
Trình Tử Xuyên coi Phó Chính là huynh trưởng của mẫu thân, phụ thân của Phó Diễn Chi nên thần sắc có thêm vài phần tôn trọng, chấp lễ trả lời: “ Vâng.”
Phó Chính nhìn người trẻ tuổi tao nhã trác tuyệt trước mặt, tuy trong mắt hiện lên ý tứ thưởng thức nhưng trên mặt lại không hề có biểu cảm, thản nhiên nói: “ Sự tình của ngươi, ta đã nghe qua.”
Vẫn Lôi Cung cũng vì vị trẻ tuổi này xuất hiện mới trở mặt với Trình gia, Phó Chính đã sớm điều tra trong yên lặng. Phó Diễn Chi dù đã biết được thân phận Thánh tôn chuyển thế của Trình Tử Xuyên nhưng cũng cố kỵ, đến lão cha nhà mình cũng không dám kể.
Trong lòng Phó Chính hiểu nhi tử có điều giấu mình nhưng cũng lười để ý, tuy nhiên tra xét đã lâu lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-thuan-duong-nghiet-do/212040/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.