Mọi người cùng ngồi ăn bữa tối với nhau, trừ bà Long không biết chuyện gì ra thì trên bàn ănbắt đầu trận chiến, giương cung múa kiếm. Chỉ cần lúc nào bà Long khôngđể ý là Long Viêm Dạ và An Tiểu Yêu bắt đầu đấu với nhau bằng ánh mắtnhư muốn ăn tươi nuốt sống đối phương, nhưng bà Long ngẩng đầu thì ánhmắt hai người lại trở nên dịu dàng vui vẻ, An Tiểu Yêu nghĩ mình có nênđi đóng kịch không. An Tiểu Yêu tin nếu mắt mình có thể giết người đượcthì e rằng bây giờ Long Viêm Dạ đã sớm nằm trong quan tài rồi.
"Dì à, dì ăn món này nhiều một chút nha."
An Tiểu Yêu gắp một miếng thịt kho cho bà Long, Long Viêm Dạ thấy thếkhông muốn chịu yếu thế vội vàng gắp món khác cho mẹ mình."Mẹ, món đó nhiều mỡ, mẹ nên ăn nhiều rau một chút."
"Không sao, thịt có thể bổ sung lòng trắng trứng." Nếu không làm sao có thể sinh ra cái tên ngu ngốc này. Đương nhiên làAn Tiểu Yêu chỉ dám mắng thầm trong bụng thôi, hai người cứ đấu với nhau qua lại nhưng trong lòng bà Long thì lại cảm động vô cùng. Con traimình đã tìm được cô gái hiếu thảo, con trai của mình cũng đã biết hiếukính, bà Long suýt nữa bật khóc. Cả An Tiểu Yêu và Long Viêm Dạ ăn bữacơm này không cảm thấy ngon, chỉ hận không thể lao vào xé xác đốiphương, chợt nhớ ra điều gì đó, An Tiểu Yêu gắp một đống thịt kho béonhất rồi cười híp mắt với Long Viêm Dạ.
"Viêm Dạ, anh há miệng ra đi, em đút cho anh món này."
Long Viêm Dạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-tim-chong-cua-me-ho-do/222159/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.