Roẹt.
Chiếc váy đơn lẻ của Nguyệt Thần lập tức bị xé rách. Trên người Nguyệt Thần nhất thời chỉ còn nội y, thân thể mềm mại trắng như tuyết đập vào mắt Tôn Kỳ Dương khiến ánh mắt hắn càng thêm u tối.
Dù không phải lần đầu nhìn thấy thân thể hoàn mỹ đầy đặn của cô, nhưng hắn vẫn cảm thấy mới mẻ, khát khao độc chiếm cô càng thêm sâu sắc.
Bàn tay nhẹ lướt trên thân thể nhuyễn ngọc, từng chút rồi lại từng chút thăm hỏi vùng tam giác thần bí của cô. Hắn cúi người nặng nề trằn trọc trên đôi môi thanh ngọt, đầu lưỡi tách hàm răng tiến công vào khoang miệng cô, một trận càng quát ập tới quấn quýt không ngừng.
Một bên chuyên tâm mút hết cảm giác thanh nhạt trong miệng cô, mặt khác ngón giữa nhẹ nhàng thăm dò tiểu huyệt, càng lúc càng sâu. Ngón tay dùng lực đâm chọt, chẳng mấy chốc ngón thứ hai lại chen vào mở rộng tiểu huyệt ướt át.
Hắn khẽ cười hé miệng gặm cần cổ ửng đỏ vì kích tình, sau kho lưu lại không ít dâu tây đỏ hắn mới hài lòng di chuyển môi xuống ngực cô, đầu lưỡi liếm láp bầu ngực trắng noãn như sữa, răng cắn đỉnh hồng còn nhẹ nghiến khiến cho Nguyệt Thần đang hôn mê cũng nhận được một trận tê dại chạy dọc cơ thể, trong hôn mê cô không tự chủ run lên.
"Ưm...a.."
Mắt Tôn Kỳ Dương rực sáng, khoé mắt tràn đầy ý cười.
"Hoá ra..." cô thích như vậy a! Hắn vùi đầu chăm sóc đồi ngực còn ngực, đầu lưỡi xoay tròn cuối cùng lại mút mạnh một hồi.
"A..." Trong lúc vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-xuyen-khong-tu-tao-nghiet-khong-the-song/86802/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.