Mảng ký ức trong kiếm Thương Hải quá mức quan trọng, đến nỗi tôi không thể từ bỏ ý định tìm mọi cách hoá giải phong ấn để thấy được nó. Giống như một vấn đề hóc búa, càng khó giải đáp càng cố chấp bám theo đến cùng. Tôi giam mình trong phòng riêng cả tuần, dành toàn bộ thời gian và sự tập trung cho thuật Xuyên thấu. Thanh kiếm trước mặt chẳng khác nào món cổ vật kỳ bí. Lưỡi kiếm nhuốm máu ẩn trong lớp vỏ nhuốm màu lịch sử, vượt qua không gian và thời gian càng thêm vẻ huyễn hoặc. Quả nhiên, những bí mật cất giấu luôn mang trong mình sức hút mãnh liệt.
Thần thức của tôi đang ở trạng thái mông lung vô định, thông qua sợi dây liên kết vô hình để cảm nhận dòng năng lượng chập chờn tiếp xúc. Phong ấn như tấm khiên ngăn cản sự thâm nhập sâu hơn. Nó lạ lẫm, kỳ quái và hết sức kiên cố. Tôi đã thử hàng trăm cách hoá giải khác nhau mà vẫn chưa tìm ra manh mối. Cuối cùng, tôi tuyệt vọng nghĩ đến cách bất khả thi nhất là phá vỡ nó, xuyên qua nó. Lần này coi như bắt buộc phải khiêu chiến năng lực của bản thân.
Hai mắt khép chặt, tôi tập trung hết linh lực tạo nên sức mạnh thần thức tụ về nơi tiếp xúc với phong ấn. Sự giằng co kéo dài khiến trí óc tôi bị đè nén gần như muốn nổ tung, thế nhưng chẳng dám dao động dù chỉ một khắc. Khái niệm về thời gian hoàn toàn bị lãng quên. Tôi cảm thấy mình gần đến giới hạn, đồng thời mơ hồ chạm phải một nguồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-le/473663/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.