Edit + Beta: Vịt
Bị không chút kiêng kỵ nhìn chằm chằm môi như vậy, Tề Mộ cũng không nghĩ không đứng đắn, thẳng có thể so với sắt thép trộn bùn đất: "Trên miệng tớ có gì?"
Doãn Tu Trúc cứng ngắc mà rời tầm mắt, bằng bản năng nói chuyện: ". . . . . . Socola."
"Ha?" Tề Mộ lau lau miệng, ngượng ngùng nói, "Tớ bình thường đánh răng rồi sẽ không ăn, tối nay không . . . . . . Không ngủ được mà." Ăn vụng bị phát hiện, lúng túng đầy mặt.
Cổ họng Doãn Tu Trúc khô tới phát đau, Tề Mộ hiện tại là vị socola, là vị ngọt đến phát đắng.
"Vậy tớ đi súc miệng." Tề Mộ cho rằng Doãn Tu Trúc ngại mình bẩn mới không cho cậu leo lên giường anh.
Doãn Tu Trúc thất thần: "Ừ."
Tề Mộ động cổ tay: "Cậu nắm tớ, tớ sao tới phòng rửa tay?"
Doãn Tu Trúc lập tức buông tay, Tề Mộ hành động tự nhiên, nhìn nhìn phòng rửa tay lại lề mề: "Cùng nhau?"
Doãn Tu Trúc: ". . . . . ."
Tề Mộ mạnh mẽ kéo lý do: "Mình cậu ở đây sẽ sợ đi, không bằng tới phòng rửa tay cùng tớ?"
Đây là yêu cầu ngọt ngào gì, Doãn Tu Trúc đều sắp hòa thành nước đường trên đất rồi.
"Đi mà." Tề Mộ muốn tới dắt tay anh, Doãn Tu Trúc trở tay nắm lấy cậu, thấp giọng nói: "Tới phòng cậu đi."
Tề Mộ sửng sốt.
Doãn Tu Trúc giải thích với cậu, cũng là muốn bình tĩnh bản thân: "Tớ vừa tắm, phòng rửa tay toàn nước, cậu đi sẽ trượt."
"Không sao đâu." Tề Mộ sợ mình bị đuổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-mo-y-tu-truc/1848662/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.