Vì thế chỉ sợ là tin nhắn này chính là để cho cô xem mà thôi?
Vốn không muốn mang chuyện tin nhắn ra nói nhưng không trả lại đòn nào thì Ngũ Nhược Thủy lại tự cho rằng bản thân mình là người thông minh nhất thế giới mất!
Đàn ông có lẽ thích phụ nữ thông minh nhưng phần lớn đàn ông lại không thích bản thân bị phụ nữ đùa giỡn.
Ngũ Nhược Thủy có phải là đã quá xem thường người đàn ông đối thủ của mình rồi hay không?
Gương mặt Ngũ Nhược Thủy cứng lại nhìn chằm chằm Đồng Nhất Niệm, tức giận nói: "Chị tưởng rằng anh ấy yêu chị sao? Anh ấy chỉ yêu tiền của chị thôi! Người anh ấy thật sự yêu là Như Kiều kìa, là người con gái anh ấy yêu khi còn học trung học!"
Trong lòng Đồng Nhất Niệm rung động.
Âm mưu của Ngũ Nhược Thủy không làm gì được cô nhưng câu nói này lại đâm sâu vào tim cô một nhát vô cùng đẹp.
Như Kiều.
Là khu vực trong lòng Lục Hướng Bắc mà cô không thể chạm đến, là cái tên cô không thể đề cập đến, giống như một cái dằm cũ đâm sâu dưới lớp da đã mưng mủ, mọc rễ, phát triển trên lớp da. Bề mặt là lớp da hoàn hảo nhìn không thấy bất kỳ vết sẹo nào nhưng ở sau dưới thịt cũng có thể là nơi gần với xương cốt lại vô cùng nhức nhối, đau đớn, cảm giác vừa ngứa vừa nhức này lại không thể dùng tay nhổ hay cắt đi được..
"Hì!" – Cô ngược lại cười, nhẹ nhàng phản đáp lại Ngũ Nhược Thủy: "Cô cũng biết sao, đó là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-niem-lo-huong-bac/762845/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.