Lúc này mặt của Lục Hướng Bắc đã xanh lè. Cô thật biết cách chăm sóc em gái của bạn anh. Cô cười vô tội, kiễng gót chân lại gần anh rồi hôn lên môi anh: “Ông xã, em còn có hẹn với bạn, anh cùng Nhược Nhược cứ tiếp tục mua sắm đi, em đi trước đây!”
Điều tốt đẹp nhất của Lục Hướng Bắc không phải là anh thích thể hiện ân ái trước mặt ba cô sao? Hôm nay đến lượt cô thể hiện một lần!
Anh không thích cô trước mặt người khác giới thiệu anh là Lục tiên sinh còn cô là Đồng tiểu thư sao? Không phải là chủ nghĩa đàn ông gây rắc rối sao? Bản thân là con rể nhà họ Đồng lại không thích sống dưới cái bóng của chữ Đồng, lúc nào cũng nhắc nhở cô, cô là Lục phu nhân? Được thôi, cô nghe lời anh.
Lúc này cô đã nghĩ đến vài tin đồn. Anh là chồng cô, cô không thích tranh cướp đồ với người khác nhưng anh không phải đồ vật, thật sự không phải đồ vật! Biết rằng anh ở trước mặt người ngoài sẽ không mất phong độ đến níu kéo cô đâu, cô liền xoay người dưới con mắt ngạc nhiên của Vi Vi một mình rời đi.
Sự sững sờ của Lục Hướng Bắc, sự thất bại của Ngũ Nhược Thủy đều được cô thu vào trong tầm mắt, ghi vào đại não nhưng lại không dám quay đầu, chỉ vì trong lòng chua xót nên mắt đã đỏ lên.
Cô không biết tại sao mình lại buồn, tại sao lại không cứng rắn như thế này? Rõ ràng là cô đã chiến thắng, không phải sao?
Kết quả giống như là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-niem-lo-huong-bac/7790/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.