Vấn Thiên Sơn Mạch, có thể nói là cấm địa số một của Thiên Đồ đại lục, tại đây không có ghê gớm Thâm Uyên Ác Quỷ, cũng không có tai họa thiên nhiên, tại đây có chăng chỉ là một vùng Hoang Vu .
Từ trên cao nhìn xuống Vấn Thiên Sơn Mạch, ngươi sẽ không thấy gì ngoài một luồng màu xám sương mù , khi sương mù này đi qua mỗi nơi, chúng sẽ khiến những vật chật hay bất cứ thứ gì tan thành manh khói, quản chi khi ngươi mặc vào pháp bảo như Đế Bảo, nhưng chỉ cần ngươi chạm vào màu xám sương mù cũng sẽ bị hóa thành hư vô tan biến trong thời gian trường hà .
“Cót cót ” Tại vùng bên ngoài của Vấn Thiên Sơn Mạch bỗng nhiên vang lên một tiếng không gian vỡ nát , tại trên không của Vấn Thiên Sơn Mạch bỗng nhiên mở ra một không gian thông đạo .
Trong không gian thông đạo bước ra một bạch y thiếu niên, thiếu niên khuôn mặt hoàn mỹ như được chắp vá, dáng người cao gầy khoác lên một áo choàng màu trắng, hai mắt tang thương mà thâm thúy như tinh không cổ lộ, hắn khí chất hờ hững mà bình tĩnh, tựa hồ dù cái này thế giới có phá diệt hai mắt của hắn cũng sẽ không nổi lên một tia gợn sóng vậy .
Lạc Thiên bước ra không gian thông đạo, con ngươi thâm thúy lập tức đã khóa chặt vài cái tọa độ, hắn đứng bình tĩnh ở đấy nhìn những tọa độ kia khẽ nói :” Dù ở cách xa vạn dặm ta cũng có thể ngửi thấy mùi của sát thủ.“.
Qua một nén nhang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-niem-thien-chu/2570053/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.