Ma ma Kỷ phủ nhanh chân dẫn đường, Niệm Tư Huyền thong thả đi sau, phía trước nàng, Kỷ Vân Hương bước nặng bước nhẹ biểu tình thập phần khó chịu. Bình thường, nếu Kỷ Vân Hương gả đi, Trịnh Mẫn Doanh đến thật là một việc vui mừng, nhưng hiện tại, nơi Kỷ Vân Hương gả vào chính là Lăng Vương phủ, mà Trịnh Mẫn Doanh một cái Trắc phi có sẵn của Lăng Vương, đừng nói là chúc phúc, Trịnh Mẫn Doanh chính là muốn thị uy cùng Kỷ Vân Hương.
Trịnh Mẫn Doanh đã đợi trong đại sảnh từ lâu, khi thấy hai nàng đến, cũng không có ý đứng lên, chỉ miễn cưỡng nhấc chân một chút:
- Đại tỉ hôm nay thật rảnh rỗi, thường ngày cũng không thấy tỉ đến thăm ngoại tổ phụ thế này!
Niệm Tư Huyền huyền mâu liếc nhẹ, tự chọn một vị trí ngồi, lại để mặc hạ nhân châm trà rót nước. Kỷ gia là ngoại tổ phụ của Trịnh Mẫn Doanh, không phải của nàng. Niệm Tư Huyền cũng tự biết Thuần Hi Quận chúa cùng ngoại tổ không mấy thân thiết, gần như không còn qua lại, vì thế Trịnh Mẫn Doanh mới giễu cợt nàng.
Niệm Tư Huyền nhấp một ngụm trà, thưởng thức vị ngọt hậu nơi đầu lưỡi đọng lại:
- Nhị muội đến cũng là muốn xem giá y của Vân Hương sao? Giá y Vân Hương thêu vô cùng đẹp...
Trịnh Mẫn Doanh mở to mắt ngạc nhiên, che miệng cười:
- Biểu muội thêu sao? Có thể lừa ai được chứ!
Kỷ Vân Hương trừng mắt một cái, vẻ mặt muốn bao nhiêu chán ghét liền có bấy nhiêu:
- Giá y là của muội, muội thêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-niem-truong-khanh/2417834/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.