Ngã ba đường, Nguyên Tu cùng Nguyệt Sát bắt đầu xảy ra tranh chấp.
Mộ Thanh biến mất, ba người vội vã đuổi theo đến giao lộ, nhưng chung quanh nào có bóng người.
Mạnh Tam gãi đầu một cái, “Anh Duệ tướng quân vừa rồi còn ngay phía sau ta, sao, sao có thể biến mất nhanh như vậy?”
Hai người cùng nhau bị đẩy lùi lại, Mộ Thanh lùi xa hơn hắn một chút, hắn bị vấp ngã, chỉ trong nháy mắt đứng lên, người đã lặng yên không một tiếng động bốc hơi?
Có quỷ?
Suy nghĩ này vừa lóe lên, Nguyệt Sát ở bên cạnh đã như cơn gió đen lướt qua, ngọn lửa đang cháy trên vách đá không hề lay động, thật sự giống như bóng ma!
Nguyên Tu cũng lập tức bay vọt theo, liếc mắt nhìn ngọn đèn kia một cái, rồi túm theo Mạnh Tam, dừng lại ở lối rẽ.
Tại lối rẽ, Nguyệt Sát liếc mắt nhìn hai con đường, con đường bên trái tĩnh mịch không một tiếng động, con đường ở giữa vẫn sàn sạt những tiếng giống như hàng nghìn con độc trùng đang trườn bò, tất cả vẫn y nguyên như trước khi bọn họ tiến vào bên trong, dường như không có người ra vào, Mộ Thanh thật giống như đột nhiên biến mất.
Bên cạnh có gió mạnh thổi qua, Nguyệt Sát đột ngột quay đầu, thấy Nguyên Tu bỏ qua ba lối rẽ tiếp tục đi về phía trước, ngọn đèn trên tường giống như bị một cơn gió mạnh cắn nát, nổ thành đốm lửa, tan tác ở giữa không trung, nam tử chạy như bay, hoàn toàn không giống như có thương tích trong người, nháy mắt đã ở phạm vi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-pham-ngo-tac-nu-ngo-tac/2690860/quyen-1-chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.