Ngoài Mạc Ngôn và Hắc miêu ra, sự thật là vẫn còn có người chú ý lên thế giới giống với A Đại trong tàn tháp này.
Hoặc nói là trước Hắc miêu và Mạc Ngôn cũng đã có người chú ý lên tàn tháp này.
Chẳng qua là vì đủ loại duyên cớ mà người này không thể tiến sâu vào trong tàn tháp mà chỉ có thể tránh ở những chỗ tối tăm, vẫn duy trì liên tục sự chú ý đồng thời đã có đủ các loại kế hoạch
Mà bây giờ, giống như là đã đến mùa thu hoạch rồi vậy.
Đối với một tòa trân pháp mà nói, cân bằng tuần hoàn là rất quan trọg, chúng thường gắn với các nhân tố để trận pháp vận chuyển bình thường. Mà khi trận pháp đã được cân bằng rồi thì đánh phá nó chưa chắc đã hỏng nhưng đánh vào trung tâm thì nhất định sẽ đả được.
Khi bổn mạng hồn kiếm của Mạc Ngôn trong trận pháp cắn nuốt mấy chục gốc bụi cây thì sự tuần hoàn của trận pháp đã bị khiêu khích, khi hắn ngự kiếm nó đã không kiêng sợ mà cắn nuốt rừng cây, chỉ còn lại đầy đất và cột cây, sự cân bằng và tuần hoàn của trận pháp đã bị phá hỏng.
Gương trong không gian lúc này tất cả là cỏ cây, kiến trúc, hồ nước thực ra có đủ các loại hơi thở của thiên địa vạn vật, trong đó quan trọng nhất là âm dương và ngũ hành. Khi Mạc Ngôn ngự sử bổn mạng hồn kiếm liên tục cắn nuốt hơi thở của cây trong không gian vì nó có ngũ gắn với cân bằng và tuần hoàn. Cả một tòa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-pham-phong-luu/572157/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.