Hai người không ai nhường ai, cả hai đều đua ra điều kiện cho nhau.
Đỗ Tiểu Âm do dự một chút, cuối cùng cũng đồng ý. Cô cảm thấy Mạc Ngôn tự tin quá mức, hơn nữa lại là lĩnh vựa mà mình không am hiểu, điều này hiển nhiên là không sáng suốt. Mượn cơ hội này cho hắn ta một bài học thì cũng không tồi. Đên nỗi ai nghe ai thực ra không quan trọng ai có quyền chỉ đạo cuối cùng thì năng lực sẽ nói.
- Vậy quyết định như thế đi, trước khi bắt đầu tôi sẽ gọi điện cho cô.
Mạc Ngôn khởi động ô tô chuẩn bị đi.
Đỗ Tiểu Âm lo lắng nói:
- Cậu gọi điện cho tôi thật chứ?
Mạc Ngôn cười nói:
- Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, yên tâm đi, tôi không nuốt lời đâu.
Đỗ Tiểu Âm nói:
- Công việc của tôi rất bề bộn, cậu nhất định phải sắp xếp sớm…
Mạc Ngôn nói:
- Không ảnh hưởng đến công việc của cô, đêm nay hoặc đêm mai, cô hãy đợi điện thoại của tôi.
Đỗ Tiểu Âm gật đầu, không nói, Mạc Ngôn vội vã ra sân bay, phất tay dời đi.
Thấy chiếc xe màu đen QR đi ra, Đỗ Tiểu Âm mới quay về, vừa mới đi đến bậc cầu thang thì đột nhiên dừng lại.
Cô hơi nhíu mày, xoay người lại lúc này không thấy bóng dáng của Mạc Ngôn đâu nữa.
Bỗng nhiên Đỗ Tiểu Âm ý thức được, có lẽ nào mình đã phạm sai lầm…
- Người am hiểu trinh thám, tính cách thường là bình tĩnh, người như thế làm việc thường suy trước tính sau. Mạc Ngôn có xem qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-pham-phong-luu/748853/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.