- Không nên gây rắc rối cho mình cùng người trong nhà, cầm quyển sách này, đi nhanh lên!
Mạc Ngôn thu hồi giấy chứng nhận, lạnh lùng nhìn Mã Quân.
Hắn sở dĩ lựa chọn phương thức này để hóa giải cục diện trước mắt, nhất là không muốn quá mức làm người khác hãi hùng, thứ hai hắn đã liệu định, Mã Quân này cho dù hiện tại rút lui, chờ sau này thì nhất định còn có thể nhằm vào. Mà đến lúc đó, cũng hoàn toàn là thời cơ tốt nhất mình cùng hắn 'Xâm nhập khai thông'. Dù sao lúc này lắm thầy nhiều ma, có một số việc không tiện buông tay đi làm.
Trên mặt Mã Quân lúc xanh lúc trắng, thật sâu nhìn Mạc Ngôn, sau đó, bỗng nhiên xoay người muốn đi.
Mạc Ngôn mỉm cười, thuận tay ném cái thần Hồn Ấn Niệm vào trên người hắn và cô gái chờ trong xe...
Ngoài tiệm cơm, cô gái nhìn thấy Mã Quân, nói :
- Sự tình xong xuôi rồi sao?
Mã Quân sắc mặt âm trầm giống như có thể chảy ra nước, nói :
- Rời khỏi nơi này trước...
Cô gái hơi hơi nhíu mi, nói :
- Có phải anh gây ra án mạng hay không?
Án mạng?
Mã Quân quay đầu lại nhìn thoáng qua tiệm cơm, lạnh lùng nói:
- Không cần lo lắng, bọn họ vẫn sống tốt, còn hơn so với tôi ...
Mã Quân sau khi rời đi, mọi người nhìn Mạc Ngôn, ánh mắt có chút kinh dị.
Nhất là Khâu lão ngũ, hắn làm nghề này ít nhiều có chút giao lưu với xã hội đen, bình thường không muốn giao tiếp nhất đúng là cảnh sát. Còn về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-pham-phong-luu/749193/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.