Bên ngoài, Đường Mẫn mang theo Thúy Hồng bưng đồ ăn tiến vào, thấy hắn đứng dậy, nàng kêu Thúy Hồng dọn đồ ăn, chính mình còn tiến lên hầu hạ Bùi Cẩm Triều mặc quần áo.
“Đừng quên thuốc viên tối hôm qua Tôn lão dặn biểu ca mang, nhớ nói Thẩm Khang mang theo ba bộ quần áo cho chàng, mỗi ngày đều phải thay, mặc sạch sẽ thoải mái, tâm tình sẽ tốt hơn.
Ăn uống toàn bộ đều ở trường thi, người nơi đó tính tình bất đồng, miễn cho có chút người không sạch sẽ, làm biểu ca không thoải mái.
Ta sẽ sai Thẩm Kiện mang một ngày ba bữa đến cho Thẩm Khang, nếu biểu ca muốn ăn cái gì cứ việc sai bọn họ truyền lời cho ta, không cho lại giống như lần đó, lúc trở về bệnh ưởng ưởng.
”
Bùi Cẩm Triều vừa mở mắt, liền nghe được tiểu thê tử lải nhải, nhưng giọng nàng mềm mại, biểu tình nhu hòa, nghe như thế nào cũng giống như thôi miên, hơn nữa vẫn là bài hát ru dễ nghe nhất trên đời.
“Mẫn Mẫn!” Hắn bất đắc dĩ mở miệng làm tiểu cô nương im lặng.
Đường Mẫn ngẩng đầu nhìn hắn, không đợi nàng dời tầm mắt, đầu của hắn liền áp xuống, nhéo cằm nàng, đôi môi tương dán, lưu luyến mà tốt đẹp.
“Ta không phải tiểu hài tử, nàng nói ta đều biết, nhưng vẫn phải cảm tạ phu nhân chuẩn bị cho ta.
”
“Chỉ biết nói nhiều, nhanh rửa mặt đi, miễn cho trì hoãn đi trường thi, bữa sáng đều là những món chàng thích, sáng nay ăn nhiều một chút, giữa trưa làm sủi cảo tôm bóc vỏ chiên cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-pham-quy-the/2362463/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.