Tiết Niệm Chung sải những bước chân nhõm trở về nhà, dường như tâm tình vô cùng tốt. Hoắc Truy Ân ra đón y, liền nghe y bảo chuyện của Lạc biểu ca được tích cực chuẩn bị, trong vòng hai ngày có thể đưa được người . Hoắc Truy Ân mừng lắm, luôn miệng gọi Tiết Niệm Chung hoài, nghe đến là thân thiết, kéo y ngồi vào bàn dùng cơm. Bữa cơm này mọi người trong gia đình ăn vô cùng vui vẻ, khí thuận hòa. Tiết mẫu quên căn dặn nhi tử phải nghiêm túc làm tròn bổn phận, làm việc thu mình, Tiết Niệm Chung liên tục thưa vâng, xin mẫu thân cứ yên lòng, bản thân chú ý.
Hoắc Truy Ân sợ bị phát nên tới khách phòng thường xuyên, chỉ sai Quế Viên thầm đưa cơm qua đó, thuận tiện Lạc Cạnh Thiên kiên nhẫn chờ thêm hai ngày nữa đưa gã ra khỏi thành. Lạc Cạnh Thiên tiếng "Cảm tạ", bộ dạng như có điều gì suy nghĩ. Gã thử dò hỏi Quế Viên liệu có mang lại chuyện gì phiền phức hay . Quế Viên , gia tự mình xử lý ổn thỏa. Lạc Cạnh Thiên lắc đầu than thở, mình làm liên lụy đến Ân đệ và Tiết đại nhân. Quế Viên khuyên gã chớ nên tự trách, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, mọi chuyện rồi có biện pháp giải quyết. Lạc Cạnh Thiên lần nữa cảm ơn nàng khuyên nhủ, đưa mắt nhìn nàng rời , sau đó lại lâm vào trầm tư.
Hoắc Truy Ân và Tiết Niệm Chung trở về phòng, nhân lúc trời còn sớm, liền muốn làm mấy chuyện thường ngày vẫn hay làm. Hai người quấn lên đến đệm, y phục cởi ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-pham-thien-kim/398610/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.