Tịch dương không biết sự việc nhân gian vẫn chiếu rọi, trên sa mạc phía xa phía trước cổng thành Đông Mặc thành, dưới sắc vàng vụn vỡ của ánh chiều tà lấm tấm màu xanh đen nặng nề.
Liên quân Yên Kỳ và Thư Mạt vừa mới tháo chạy, chỉ để một mảnh hoang tàn, cùng với thi thể binh sĩ đầy đất, vẫn luôn chồng chất ngay trước cổng thành bị công phá mạnh mẽ.
Thiết kỵ rầm rập gào thét băng qua, bước lên phố lớn, âm thanh vang vọng tứ phương. Hai mươi vạn trú quân đô hộ phủ Ninh Sóc dốc sức chạy tới, hậu phương là xa liễn sáu ngựa của Thiên tử, lọng vàng che phủ, uy phong hiển hách.
Sư Vũ và quan viên Mặc thành sớm đã lặng lẽ ở bên đường cúi đầu chờ đợi, hoàng đế từ trong xe nhoài người ra, khôi giáp uy nghiêm, không chờ mọi người bẩm báo thì đã hạ lệnh cho xa giá tiếp tục tiến về phía trước.
Sư Vũ ngước lên nhanh chóng quét mắt nhìn sau lưng hắn, vẫn như cũ không thấy Tức Mặc Vô Bạch, trong lòng lo âu, nhưng không thể biểu lộ ra ngoài, siết chặt lòng bàn tay, lên ngựa đi theo xa giá hoàng đế.
Tin tức hoàng đế Dự quốc ngự giá thân chinh sớm đã truyền tới tiền tuyến, Đan Ân hoảng hốt, dù sao cũng không ngờ Mặc thành vậy mà lại được xem trọng đến thế, huống chi hoàng đế còn tới nhanh như vậy! Kế hoạch ban đầu tốc chiến tốc thắng chiếm được Mặc hành là để trao đổi điều kiện với Trung nguyên, trải đường cho việc Nhược Khương vương thống nhất Tây vực, thế này sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-thanh-xuan-long/152015/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.