Tuần đầu tiên diễn viên vào đoàn vẫn như cũ là thực hành đối đáp, tập luyện. Hà Tu Ý phát hiện Tả Nhiên rất bận. Việc đương nhiên này làm anh cảm thấy mất mát, chỉ có thể đứng ở nơi xa nhìn Tả Nhiên nói chuyện với các diễn viên khác —— may mắn, ở khoảng cách nói chuyện, Tả Nhiên sẽ không tự giác mà tìm kiếm Hà Tu Ý, sau khi ánh mắt chạm nhau thì có chút ý cười. Hà Tu Ý có thể nhận thấy được, so với đóng phim, Tả Nhiên càng thích làm đạo diễn hơn, càng thích kể chuyện hơn. Kỳ thật, làm diễn viên, hoặc nhiều hoặc ít muốn diễn nhân vật mình thích, mà không phải chỉ có thể bị động mà nghe theo chỉ huy, nhưng Hà Tu Ý không để ý, chỉ có thể từ bỏ. Nếu Tả Nhiên hy vọng tiếp tục đi theo con đường làm đạo diễn này, xác thật là muốn studio tự mình mở không bị công ty Tinh Không quản lí. Tuy nhiên, giai đoạn studio mới thành lập, nhận lời mời hợp tác và đầu tư của Tinh Không, cũng là đôi bên có lợi.
Ngoài ra, còn phải làm quen đoàn phim. Hà Tu Ý phí không ít nơ ron não mới nhớ được toàn bộ nhân viên đoàn phim, diễn viên. Anh hơi mù mặt(*),nếu không cũng không đến mức hoàn toàn nghĩ không ra mình đã từng gặp qua Tả Nhiên.
(mù mặt: giống như định nghĩa mù đường, tức là không nhớ được mặt người)
Mấy phó đạo diễn của《Vạn dặm long sa》đều rất tài hoa, tất cả đều có thể một mình đảm đương một phần, trước kia đã từng tự mình đạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-the-thanh-danh/1333739/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.