Cơm trưa được diễn ra trong tình huống tương đối đặc sắc.
Bởi vì xuất môn bên ngoài, Di Ngyệt Thụy cũng không muốn có nhiều quy củ như vậy, liền bảo Tiểu Đắng Tử và Lôi Tư Nghị ngồi cùng một bàn ăn. Thế nhưng những mỹ vị này khiến hai người bọn họ có chút ăn không trôi. Không vì cái gì khác, chỉ vì sắc mặt của hai chủ tử.
Di Nguyệt Thụy dùng đũa gắp các món ăn lên thử một lần, nhưng ăn một món thì bắt bẻ một cái, món ăn không phải quá mặn thì quá nhạt, bằng không là không có vị hoặc là lửa không đủ. Tiểu nhị đứng một bên nghe được, sắc mặt đen lại.
Di Nguyệt Lãnh thì chỉ động một chút sau đó không ăn, mà hắn cũng không đói bụng. Liếc qua hai người khổ sở vùi đầu ăn, quay sang nhìn nhân nhi đang chê bai cái này cái nọ.
“Được rồi, được rồi, Thụy nhi, là ta sai rồi! Ngươi đừng chê bai nữa, Tiểu Đắng Tử bọn họ đều ăn không vô.” Di Nguyệt Lãnh giơ cờ trắng đầu hàng.
Di Nguyệt Thụy chỉ ngẩng đầu liếc hắn, cúi đầu tiếp tục thử món ăn. “Ca ca đâu có sai gì a!”
Nghe Di Nguyệt Thụy gọi ca ca, trong lòng Di Nguyệt Lãnh không biết là tư vị gì.
Di Nguyệt Lãnh hết chỗ nói rồi, những lúc Di Nguyệt Thụy tức giận hắn luôn luôn không có cách nào.
“Nói đi, ngươi muốn thế nào mới không tức giận?” Cờ trắng đung đưa a đung đưa.
Lôi Tư Nghị nghe bọn họ đối thoại liền đã quên cả cho thức ăn vào miệng. Hắn lúc này thật đúng là mở mắt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-thuc-thien-ha/363163/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.