Thấy mọi người rời đi, Di Nguyệt Thụy lập tức quay đầu nịnh nọt Di Nguyệt Lãnh, “Lãnh – ”
Di Nguyệt Lãnh khiêu mi, “Buổi tối muốn ra ngoài, nhưng lại không muốn người khác đi theo?”
“Oa – Ngươi hiểu ta quá, không ai hơn được Lãnh.” Vuốt mông ngựa.
“Có thể!” Di Nguyệt Lãnh thả chén trà trong tay xuống, “Vậy ngươi rửa mặt, ăn chút gì trước.”
Di Nguyệt Thụy gật gật đầu, không ngờ dễ dàng như vậy, hắn còn tưởng rằng sẽ bị mắng. Nghi hoặc nhìn về phía hắn, “Vậy còn ngươi?”
“Ta cùng Lôi Tư Nghị ra ngoài một chút.” Di Nguyệt Lãnh đứng lên.
“Ta cũng muốn đi!” Di Nguyệt Thụy tranh thủ quyền lợi của mình.
Di Nguyệt Lãnh lắc đầu, “Nếu như buổi tối ngươi muốn ra ngoài, vậy bây giờ ngươi phải nghỉ ngơi thật tốt, nếu không không cần bàn nữa.”
Di Nguyệt Thụy chu môi, chơi xấu. Thấy Di Nguyệt Thụy vẻ mặt đáng yêu, Di Nguyệt Lãnh lại ngứa tay .
“Ngươi lại véo mặt của ta.” Di Nguyệt Thụy lên án. Di Nguyệt Lãnh thả tay xuống nhún nhún vai cũng không tỏ vẻ gì, ra khỏi phòng.
“Lôi Tư Nghị!” Di Nguyệt Lãnh kêu.
“Đại thiếu gia!” Lôi Tư Nghị ra khỏi phòng Lan, theo sau là Tiểu Đắng Tử.
“Tiểu Đắng Tử, ngươi hầu hạ Thất thiếu gia rửa mặt. Lôi Tư Nghị theo ta ra ngoài.”
“Vâng!” Lôi Tư Nghị và Tiểu Đắng Tử đồng thanh đáp.
Di Nguyệt Lãnh không hề nói gì dẫn đầu đi ra ngoài, Lôi Tư Nghị theo sát phía sau. Tiểu Đắng Tử xoay người tiến vào phòng Mai.
Tiến vào Mai, Tiểu Đắng Tử không khỏi bật cười, “Thiếu gia của ta, ai lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-thuc-thien-ha/363169/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.