Diệp Khuyết ôm đầu, hai ngọn lửa nhỏ trong mắt xông lên vùn vụt.
Hắn lại bị Vân Thiểm Thiểm cùng Phượng Lạc Vi bịt miệng kịp thời. Đã bị phát hiện là nghe lén rồi, nếu lúc này hắn còn kêu lên thì không thể xem tiếp được nữa.
Trong phòng khách, không ai phát hiện Vân Liệt Diễm cùng Hàn Chỉ ra tay. Ngọc Bích cùng Bích Tuyết đã bị đưa ra ngoài, sắc mặt Hiên Viên Minh cùng Vân Húc Nghiêu thì cực kỳ khó coi.
“Vân Liệt Diễm, rốt cuộc thì ngươi muốn thế nào?” Hiên Viên Minh biết rõ, giảng đạo lý cùng Vân Liệt Diễm chính là hoàn toàn vô dụng.
Từ khi bắt đầu đến bây giờ, nàng chưa từng nói đạo lý với bất kỳ kẻ nào. Cho nên, lúc này chỉ có thể đợi nàng tự nhả ra.
“Sao?” Vân Liệt Diễm mỉm cười: “Chẳng lẽ các ngươi ngây người tập thể à? Bảy năm trước ta đã từng nói gì, chẳng lẽ các người đều đã quên? Nếu vậy thì ta sẽ không để ý mà nhắc lại từng câu từng chữ cho các ngươi”
“Tiểu muội, có nói thế nào thì chúng ta cũng đều là người một nhà” Vân Húc Nghiêu thật sự không hiểu, tại sao rõ ràng là người một nhà nhưng lại hết lần này tới lần khác đều muốn nháo đến như thế này.
“Người một nhà?” Vân Liệt Diễm khinh thường, nói: “Những lời này ngươi vẫn nên giữ lại để quay về nói với mấy lão già sống dai kia đi! Lời Vân Liệt Diễm ta đã từng nói sẽ không giờ rút lại. Lúc trước bọn họ đối xử với ta như thế nào, ta chỉ biết trả lại cho từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/1703661/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.