Tư Đồ Lẫm bị cô nắm lấy mà thoải mái, hơi thở không khỏi trở nên nặng hơn, khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ thống khổ lại vui sướng. Hắn cắn vành tai của cô, nói nhỏ: “Không thể trách tôi thô lỗ, là do em quá mê người.” Hắn kéo cánh tay đang nắm côn th*t của bản thân ra, một tay đẩy cô xuống giường, sau đó cưỡi ở chỗ ngực cô, hai bàn tay to nắm lấy nhũ hoa, dùng bộ ngực mềm mại trắng nõn của cô, kẹp lấy khối thịt nóng bỏng tầm hai mươi mấy cm.
Ngay sau đó, hắn khó dằn nổi mà động động phần hông, khiến côn th*t ra ra vào vào giữa hai đồi núi, đồng thời, đôi tay vẫn luôn ấn nhũ hoa, mạnh mẽ xoa nắn trêu chọc, thỉnh thoảng còn dùng quy đầu chọc hai nhũ hoa. Nguyệt Linh vươn tay phối hợp vuốt ve sau lưng hắn, miệng cũng không ngừng rên rỉ thành tiếng. Cô hy vọng trận mây mưa này có thể sớm kết thúc. Tư Đồ Lẫm nghe tiếng rên rỉ của cô, càng không kìm nén được, nhưng bộ ngực là khô khốc, không giống tiểu huyệt ướt át có bôi trơn, vì vậy hắn không thể đẩy nhanh tốc độ. Nghĩ như vậy, hắn nhìn về phía môi cô —— khuôn mặt có bốn phần lộ bên ngoài, sáu phần ẩn dưới lớp mặt nạ. Độ mở của mặt nạ có giới hạn, côn th*t hắn không chen vào được.
Tư Đồ Lẫm vươn tay muốn tháo mặt nạ cô xuống, Nguyệt Linh hoảng hốt, cái khó ló cái khôn cuống quít kêu lên: “Vào đi, tôi muốn anh!” Trải qua trận kích thích vừa rồi, tiểu huyệt cô đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhiem-vu-bat-kha-thi/1260403/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.