Dương Dương vừa thấy dáng vẻ căng thẳng đó của cậu nhóc, không khỏi bật cười thành tiếng: “Trình Trình, anh không phải muốn đi tìm chú xinh đẹp đã lén cài máy nghe lén lên người chúng ta chứ? Em vừa rồi chẳng qua chỉ là nói đùa thôi, sao anh lại xem là thật rồi.”
Nói rồi, Dương Dương dùng tay vỗ vỗ lên người mình, sau đó lại móc từ trong túi của mình ra: “Nhìn đi, cái gì cũng không có. Chúng ta đã lâu lắm không có ở cùng với chú xinh đẹp rồi. Hôm qua mới gặp lại mặt, nhưng cũng cách một khoảng rất xa. Cho dù là có máy nghe lén, vậy cũng không thể để lên người của chúng ta không phải sao? Thư giãn, thư giãn…”
Dương Dương lại học theo chuyên gia chữa trị tâm lý trong phim, giả bộ nói chuyện với Trình Trình.
*
Đợi khi Cố Hạnh Nguyên xuống lầu, mấy người trong phòng khách vẫn mang dáng vẻ rất buồn bực. Có điều may mà có quan hệ hợp tác giữa hai tập đoàn lớn của Mạc Cẩm Thành và Bắc Minh Thiện, giữa hai người đàn ông ngược lại cũng có vài thứ có thể nói chuyện.
Bàn bạc xong về tiến độ công trình hiện nay, lại nói đến sự phát triển và vấn đề quy hoạch trong tương lai.
Hình Uy và Dư Như Khiết ở một bên làm thính giả, chỉ có thể ở một bên duy trì sự yên tĩnh.
Anna đã hầm xong canh bổ cho Lạc Kiều rồi, mùi hương tỏa ra từ trong bếp khiến mấy người trong phòng khách bỗng có một loại cảm giác thoải mái dễ chịu.
“Ừm, thật sự rất thơm.” Mạc Cẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhiem-vu-sinh-de/1437313/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.