Thấy anh im lặng lúc lâu mà vẫn chưa lên tiếng, cô hơi lúng túng, âm thanh trong trẻo ấp úng hỏi: "Tôi biết có thể anh sẽ không đồng ý với yêu cầu của tôi, nhưng mà Bắc Minh Thiện, dù sao cuối tuân này anh sẽ kết hôn rồi, anh và Phỉ Nhi sẽ xây dựng... hạnh phúc gia đình... Khi đó, hai người cũng sẽ có con của hai người...
Nói đến đây, cô chợt cảm thấy cõi lòng chua xót, nhếch môi cười lạnh: "Như vậy, chẳng thà để Trình Trình và Dương Dương ở với tôi, để tránh quấy rầy cuộc sống sau kết hôn của hai người..."
Cô bỗng phát giác bả vai mình bị anh bóp chặt, không kìm được nhíu mày.
Bên tai cô truyên đến âm thanh lạnh lùng của anh:
"Đừng hòng"
Hai chữ ngắn gọn mạnh mẽ đã hoàn toàn đánh gãy suy nghĩ của cô.
"Em đừng có được đảng chân lân đăng đầu” Bắc Minh Thiện trâm giọng, hết sức không vui nói.
Khi cô nói ra những lời này, trong lòng anh dâng lên một cỗ tức giận vô cớ.
Ngón tay thon dài miết mạnh xuống bầu ngực cao ngất của cô như trừng phạt.
"A... Cô căn môi kêu đau.
Nào ngờ, miệng cô vừa há ra đã bị anh phong kín.
Trong căn phòng tối đen lặng lẽ xông lên một mùi thơm mê người.
Nhiệt độ lướt qua từng lớp da thịt của cô, anh không cho cô bất kỳ cơ hội phản kháng hoặc né tránh nào, vội vàng xâm chiếm.
Một lúc lâu sau, một âm thanh lạnh lùng bỗng xẹt qua màng nhĩ của cô.
"Sẽ không có con."
"Hả?" Cô trố mắt, hoàn toàn không kịp phản ứng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhiem-vu-sinh-de/1437905/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.