Anh, Bắc Minh Thiện. Từ nay về sau, không chỉ là ba của các con mình. Anh còn sẽ trở thành chồng của người khác!
“Cho nên, em cũng không thể khoan dung được?” Ánh mắt anh lóe lên một chút tia sáng, nắm bắt được ý tứ ẩn chứa trong lời nói của cô.
“Đương nhiên! Loại người này quả thật là khiến người và thần đều phẫn nộ, ở cổ đại, là phải bị nhốt vào lồng heo rồi!” Cô buột miệng nói ra.
Hàm ý là, cô đương nhiên không thể khoan dung khi người mình yêu một chân đạp hai thuyền.
Đôi con ngươi đen sâu thẳm của anh nhìn chằm chặp vào cô, giống như con báo khóa chặt con mồi, trong đôi con ngươi đó, dường như đang nhảy lên một loại ngọn lửa chờ mong nào đó.
Anh trầm mặc một lúc lâu, vậy, trọng điểm của câu nói này của cô là—-
“Cho nên, tôi cũng là người mà em yêu rồi?” Trong thanh âm có mang theo sự khàn khàn trêu ghẹo.
Hở?
Cô lúc này mới hồi thần lại!
Mẹ nó, mắc mưu của tên chó này rồi!
Cô trở nên có chút chật vật, vội vàng kêu to: “Anh tự mà mơ đi, người tôi yêu chỉ có Chi Lâm!”
Sắc mặt anh chợt lạnh lẽo.
Lập tức cúi người nằm sấp xuống, đè trên người cô như đè một con thỏ: “Em đừng có mơ!”
Thanh âm vừa dứt, khí tức bá đạo lạnh lẽo liền tập kích vào cô…
Anh tuyệt đối không thể chấp nhận sự thật rằng cô yêu người đàn ông khác, tuyệt đối không thể!
“Ưm…tên khốn…ưm…cút….”
Quá quen với cách xâm lược này của anh, nếu như lần này còn để anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhiem-vu-sinh-de/1438012/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.