Ánh mặt trời chói mắt, từng chút từng chút đánh thức ý thức của ta. Nhìn bên ngoài cửa sổ, trời đã sáng rõ, đủ các loại âm thanh ồn ào truyền vào tai, có tiếng người nói chuyện, còn có... tiếng ô tô chạy qua?
Ta nhảy phắt lên từ trên giường, mắt trợn trừng, không thể tin ta thật sự...đã trở lại.
Thật đáng giận, ta đã nói ta không muốn trở lại! Lão hòa thượng kia thế nào cả ngày hãm hại ta! Lúc trước không nói một tiếng mà đẩy ta đi, hiện tại lại không để ý đến ý nguyện của ta mà đẩy ta trở về, ta thật sự muốn bắt ông ta tẩn một trận!
Tỉnh táo lại xong, ta lại nghĩ tới ông ta từng nói qua có thể lập tức trở lại, chỉ là hiện tại ta làm thế nào để trở về? Làm thế nào để trở về đây!
Đổi xong quần áo, mạnh mẽ mở cửa phòng, ta nổi giận đùng đùng đi ra ngoài, rước lấy sự chăm chú kì quái của người nhà.
- Con đi tìm người...
Không chờ bọn họ kịp phản ứng thì ta đã đóng cửa chạy tới hướng ngọn núi kia.
Ta xuyên qua lâu như vậy, thế nhưng bên này chỉ mới qua một buổi tối, vậy chờ ta tiếp tục mặc lại thì không biết bên kia đã qua bao lâu, bất kể bao lâu thì hôn lễ chắc chắn không chờ nổi!
Ta đuổi tới cái chùa kia, nhưng không tìm thấy lão hòa thượng kia, tiểu hòa thượng lần trước chiếu cố ta cũng không thấy bóng dáng, hỏi tăng nhân ở đó về họ thì bọn họ đều mờ mịt lắc đầu nói chưa từng có người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhien-khuynh-quan-tam/83441/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.