Làm một quân sư, một là ta không cần ra chiến trường đánh giặc, hai là không cần ám sát thủ lĩnh quân địch, ta rất an toàn. Chỉ cần một mình trốn ở Di Hoa Cung , nhìn tam Vương gia lãnh binh liền đánh huynh đệ ruột thịt của mình là nhị Vương gia, nhị Vương gia dẫn dắt tàn quân muốn cùng sống chết với tam Vương gia, ta phi thường an toàn.
Nghe đồn hai vị Vương gia này là vì tranh giành một vị vũ cơ tuyệt sắc mà phản bội huynh đệ, cuối cùng hai bên tương tàn. Mặc kệ là cổ đại hay hiện đại, nữ nhân đều có thể trở thành vũ khí lợi hại nhất để hủy diệt anh hùng hoặc ngụy anh hùng, nhất là nữ nhân dị thường xinh đẹp.
Sau khi cho ra kết luận này, vô số ánh mắt ném về phía Mộ Dung Hi Nhiên, ta trừng mắt nhìn lại từng cái. Ta không sợ trừng đến lồi mắt như cá chết.
Ngay tại lúc ta nhàn nhã qua ngày, thì Y Thánh liên can lại lòng nóng như lửa đốt. Không lâu sau, một nước nhỏ đánh lén Lương Châu, một đường chém giết đất phong của tứ Vương gia. Tứ Vương gia chết trận, còn binh lính đến đánh lén đoạt xong lương thảo và quần áo thì nhanh chóng lui về.
Minh Hi không chủ đã nhiều ngày, người xung quanh khó tránh khỏi mượn gió bẻ măng. Nước không thể một ngày không chủ, tình huống hiện tại khiến người trong triều cũng bắt đầu chuẩn bị tìm ra một người kế thừa ngôi vị Hoàng đế trong ba vị Vương gia còn lại.
Chuyện này đối với tam Hoàng tử đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhien-khuynh-quan-tam/83465/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.