Giang Văn Chỉ giả dạng nhu nhược, giả dạng nhã nhặn lịch sự, cuối cùng đã lừa được công tử tiểu bạch kiểm đi ăn cơm để tăng tiến tình cảm, chẳng may nàng ta còn ỷ vào sự mất tự nhiên của nữ tử mà lôi chúng ta đi cùng.
Ta nói làm chính sự quan trọng hơn, quả quyết cự tuyệt.
Ở nơi công tử tiểu bạch kiểm Diệp Nguyên Đạo không nhìn tới, Giang Văn Chỉ tặng ta một ánh mắt xem thường:
- Ngày hôm nay người nào đó chơi trên đường phố có tự giác làm chính sự quan trọng hơn sao?
- Ôi chao, cô thật sự muốn ta qua? - Ta xấu xa liếc nhìn Diệp Nguyên Đạo - Ta cũng không thể cam đoan ta sẽ nói cái gì.
Giang Văn Chỉ giận trừng mắt với ta, đuổi theo mùa xuân của nàng ta.
- Thời gian cũng không sớm, Tá Quân đói bụng không? Hay là chúng ta cũng nên tìm một chỗ dùng cơm? - Nhìn theo Giang Văn Chỉ đã đi xa, Mộ Dung Hi Nhiên kéo tay ta, hỏi.
Nói đến ăn cơm, kỳ thật ta nghĩ tìm quán nhỏ ven đường là được, món ăn ở cổ đại bình dân mỹ vị lại tiện nghi, chỉ là Mộ Dung Hi Nhiên quá mức thu hút người, ăn cái gì được khi có cái khăn che mặt, khẽ kéo cái khăn che mặt đã không thiếu người vây xem. Cho nên, ta cũng vì suy nghĩ cho những người "xui xẻo" này, tốt hơn nên tới tửu lâu phung phí ít bạc đặt một nhã gian thôi.
Tìm được một tửu lâu thoạt nhìn không tồi, hỏi han mới phát hiện ra tất cả nhã gian đều đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhien-khuynh-quan-tam/83467/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.